Chap 8
- Ác Thần
- Aug 30, 2017
- 11 min read
Thiếu nữ xinh xắn đó chính là Elsa. Elsa vươn vai ngồi dậy. Cô chạy nhanh đến và mở tung cửa sổ ra. Ánh nắng mai chiếu vào làm căn phòng bừng sáng hẳn lên. Nhìn ngắm toàn bộ vương quốc qua ô cửa sổ, cô hít một hơi thật sâu rồi khẽ nói:
- Chào buổi sáng, Arendelle.
Cốc...Cốc...
Nghe tiếng ai đó gõ cửa, Elsa vội nói vọng ra:
- Mời vào!
- Thưa nữ hoàng! - Một cô hầu gái xinh xắn với mái tóc vàng óng bước vào phòng - Tôi đã chuẩn bị bữa sáng - món trứng ốp lết hồng đào yêu thích của người.
Cô bước tới, đặt cái khay bằng bạc lên chiếc bàn bên cạnh giường Elsa rồi đặt một chiếc khay nhỏ hơn xuống chiếc giường bé nhỏ của Eli. Quay qua Eli, cô nói bằng giọng kính cẩn:
- Còn đây là bữa sáng của công nương - bánh phô mai và sữa nóng. Eli nhanh chóng chạy đến và thưởng thức bữa sáng của mình. Elsa cũng bước đến cạnh giường. Mùi hương của bữa sáng tại giường thật tuyệt! Cô mỉm cười nói:
- Trông ngon quá! Cảm ơn cô!
- Không có gì, thưa nữ hoàng. - Cô hầu gái cũng mỉm cười đáp lại - Nước nóng cũng đã sẵn sàng. Người có thể xuống tắm sau bữa sáng.
- Cảm ơn. Tôi sẽ xuống ngay.
- Vâng. Vậy tôi xin lui, thưa nữ hoàng. - Cô hầu gái cúi đầu kính cẩn rồi bước ra khỏi phòng.
Elsa lại gần Eli đang thưởng thức bữa sáng một cách ngon lành rồi xoa đầu cô bé, nói:
-Chuẩn bị cho ngày mới nào, bé cưng!
Trong căn phòng tắm sang trọng, Elsa đang ngâm mình trong bồn nước ấm. Cô thích thú nghịch đám bọt xà phòng trắng xóa, trông chúng cũng như những bông tuyết ngoài trời vậy. Elsa thổi nhẹ đám bọt trên tay khiến cho những bong bóng nhỏ bay lơ lửng khắp phòng. Cô gác chân lên thành bồn và từ từ khép mắt lại thư giãn:
- Thật tuyệt!
ÙM!
- Ối!
Eli bất ngờ nhảy thẳng vào bồn tắm của Elsa. Cô bé dùng hai chân đập nước văng tung tóe.
- Dám trêu chị hả? Đỡ này!!! - Elsa cũng dùng tay té nước về phía Eli.
Cả hai thích thú té nước vào nhau, tiếng cười giòn tan của Elsa và tiếng kêu vui vẻ của Eli vang lên khắp căn phòng. Bỗng một người hầu lớn tuổi bước vào phòng tắm. Với những chiếc khăn bông mềm mại trên tay, bà nói:
- Thưa nữ hoàng, thần mang khăn... ỐI TRỜI!!!
Bà người hầu hốt hoảng kêu lên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt: Trên tóc Elsa và lông Eli chỉ toàn những bọt xà phòng trắng xoá, và nước thì lênh láng khắp sàn phòng tắm. Bà vội chạy đến bên bồn tắm và bế Eli ra trước sự ngỡ ngàng của Elsa.
- Trời ơi!!! Bẩn quá, bẩn quá!!! Công nương Eli hư, hư quá đi!!! - Bà đặt Eli xuống sàn, khẽ trách mắng.
- Kìa nhũ mẫu, cứ để Eli ở đây cũng được mà - Elsa ngồi thẳng dậy, năn nỉ.
- Pokémon không được tắm chung với nữ hoàng - Bà người hầu, nhũ mẫu của Elsa, nghiêm khắc nói rồi quay qua lấy khăn để lau khô người cho Eli.
Cô bé Pokémon nghịch ngợm le lưỡi trêu bà hầu già. Nó rũ người khiến nước bắn tung tóe khắp nơi, bà người hầu tội nghiệp cũng bị ướt sũng. Elsa thấy vậy liền che miệng và cười khúc khích. Vắt cái mũ vải của mình, bà người hầu ân cần nói:
- Người không nên ngâm nước lâu quá, nhất là trong thời tiết này. Người sẽ bị cảm đấy.
- Con biết mà nhũ mẫu. - Elsa mỉm cười đáp lại.
- Thần... xin... ẮT XÌ... ẮT XÌ... Lui ra... ẮT XÌ...
Thấy bà người hầu hắt hơi liên tục, Elsa lo lắng nói:
- Chúa phù hộ nhũ mẫu. Người coi chừng cảm lạnh nhé!
- Cảm... Ắt xì... ơn nữ hoàng...
Bà người hầu vội rời khỏi phòng tắm. Elsa nhìn sang Eli và nói:
- Làm như vậy không tốt đâu Eli.
Nhưng Eli mở to đôi mắt long lanh của mình ra nhìn Elsa như thể nó đang cố nói với cô rằng nó không cố ý. Cô liền bế Eli lên và mỉm cười:
- Awww...
Elsa cạ mũi cô vào mũi Eli:
- Đến lúc chị phải làm việc rồi.
Elsa quay về căn phòng nhỏ của mình. Cô thay bộ váy ngủ ra và mặc vào một chiếc váy trắng lộng lẫy, sang trọng rồi cài lên mái tóc bạch kim chiếc vương miện uy quyền. Elsa trở lại với vị trí của mình - một nữ hoàng cao quý của Arendelle. Trước khi bắt đầu công việc, Elsa cùng Eli ghé qua một căn phòng đặc biệt trong lâu đài: Căn phòng sum họp của hoàng gia Arendelle. Đây từng là nơi gia đình cô từng quay quần bên nhau trong hạnh phúc, cũng là nơi Elsa chào từ biệt đức vua và hoàng hậu lần cuối. Bao nhiêu kỉ niệm vui buồn của gia đình hoàng gia Arendelle đều ở trong căn phòng này. Bên trên lò sưởi là bức tranh của gia đình hoàng gia. Hình ảnh đức vua và hoàng hậu hạnh phúc bên hai cô công chúa nhỏ của mình khiến Elsa đau lòng rơi nước mắt. Lau đi những giọt nước mắt nhớ nhung, nữ hoàng hạ chiếc vương miện xuống và nâng nó trên tay. Cô nói:
- Cha, mẹ. Cha mẹ luôn cho con niềm tin rằng một ngày nào đó con sẽ thoát khỏi sự chi phối của quyền năng trong con. Nay con đã làm được. Tình yêu con dành cho gia đình, cho Anna đã giúp con chế ngự được quyền năng của mình. Con sẽ không để nó trỗi dậy và kiểm soát mình lần nào nữa. Con hứa sẽ là một nữ hoàng tốt của Arendelle, sẽ bảo vệ và che chở cho thần dân của mình, cho Anna nữa. Con sẽ làm cha mẹ hãnh diện...
Dường như trên cao, quốc vương và hoàng hậu cũng đang mỉm cười ngắm nhìn nữ hoàng bé nhỏ của họ trưởng thành hơn từng ngày. Ngước mắt lên nhìn gương của mặt quốc vương và hoàng hậu, đôi mắt Elsa rưng rưng. Cô nói:
- Cha mẹ hãy tin ở con...
Bỗng đôi tay Elsa trở nên lạnh cóng. Chiếc vương miện bị sương giá phủ lên ngay trên bàn tay cô. Elsa hoảng hốt làm rơi chiếc vương miện. Eli thấy vậy vội chạy đến bên Elsa. Bình tâm trở lại, Elsa nói:
- Chắc chị hơi xúc động một chút. Không sao đâu.
Elsa nhặt chiếc vương miện và cài lại lên mái tóc của cô, sửa sang lại trang phục và rời căn phòng. Nhưng khi tay cô vừa chạm vào nắm cửa, cả cánh cửa ngay lập tức bị băng tuyết bao phủ lên. Elsa sợ hãi lùi lại còn Eli thì gầm gừ, cảnh giác quan sát cánh cửa. Nhìn đôi tay mình, Elsa thốt lên:
- Chuyện gì thế này!?! Sao có thể...
Những mảng băng tuyết bắt đầu lan rộng lên bức tường hai bên khiến nữ hoàng cảm thấy hoang mang. Suốt thời gian qua, cô nghĩ rằng mình đã có thể kiểm soát sức mạnh của băng giá bên trong cô. Nhưng cô đã lầm. Quyền năng đen tối kia chỉ tạm thời ngủ yên. Giờ đây, nó đang trỗi dậy, mạnh mẽ hơn, nguy hiểm hơn, giống như những lời mà thạch yêu Pappi đã từng nói. Elsa nắm chặt hai tay lại và cương quyết nói:
- Không! Mình làm được! Mình nhất định làm được! Tránh ra Eli!
Eli nghe lời liền lùi lại. Elsa đưa tay về phía cửa phòng. Cô nhắm mắt lại và tập trung vào quyền năng bên trong cô. Những mảng băng tuyết trên tường cũng như trên cánh cửa dần thu nhỏ lại và biến mất. Elsa bỗng cảm thấy choáng váng và ngã khụyu xuống. Eli vội chạy đến bên cô. Công nương nhỏ tỏ ra lo lắng cho nữ hoàng.
- Chị không sao.
Elsa nói từ từ đứng dậy. Vừa lúc đó, Olaf gõ cửa và bước vào:
- Buổi sáng tốt lành thưa nữ hoàng! Tôi không thấy cô và Eli trong phòng nên đoán cả hai đang ở đây.
Thấy sắc mặt nữ hoàng không tốt. Olaf liền lo lắng hỏi:
- Cô không sao chứ, Elsa. Đừng nói cô bị cảm như lần sinh nhật của Anna nữa nhé?!
- Không. Tôi ổn mà Olaf. Chỉ là tôi còn hơi buồn ngủ. Oa... - Elsa giả bộ vươn vai và mỉm cười.
- Ồ! Chắc tôi hơi lo lắng quá!
- Cảm ơn cậu đã lo lắng cho tôi, Olaf.
- Chúng ta là người một nhà mà Elsa. À! Tôi phải đi đây. Sáng nay có rất nhiều việc phải làm. Tôi phải trang trí lại lâu đài cho lễ giáng sinh.
- Ta đã làm xong rồi mà?! - Elsa ngạc nhiên.
- Thật ra trận bóng tuyết của chúng ta đã để lại rắc rối không nhỏ. - Olaf vừa giải thích vừa lên lại kế hoạch cho trang trí. - Những người hầu không thể lau chùi các hoa văn của cô và Eli. Thêm vào đó nhiệt độ thấp đã làm hỏng một số đồ trang trí khác. Ta phải trang trí lại cho lâu đài từ đầu. Sẽ mất một hai ngày đấy!
- Tôi hiểu rồi. Phiền cậu nhé Olaf.
- Không sao! Tôi thích công việc này. Tôi đi trước nhé. Chúc một ngày tốt lành nữ hoàng!
Khi Olaf đã đi khỏi, Elsa thở dài và nhìn đôi tay lạnh giá của mình. Cô lập tức quay về phòng, lấy đôi găng tay màu xanh ngày nào ra và mang vào. Eli nhìn Elsa với ánh mắt lo lắng. Elsa nói:
- Chỉ là để đề phòng thôi Eli. Không sao đâu.
Nữ hoàng đi dọc hành lang đến thư viện Hoàng gia, Eli cũng lon ton chạy theo.
- Pokémon không thể vào thư viện được. Chị xin lỗi, Eli - Elsa nói khi cả hai đã đứng trước cánh cửa
Eli rủ tai xuống buồn rầu. Cô bé rất lo cho sức khỏe của nữ hoàng. Elsa cúi xuống và nâng cằm Eli lên:
- Em đi giúp Olaf trang trí lại lâu đài đi. Khi nào xong việc ta sẽ chơi cùng nhau.
Eli đành vâng lời. Cô bé chạy đi tìm Olaf. Elsa bước vào thư viện. Ở đó, viên quản gia đang chờ cô. Xem đồng hồ, ông nói:
- Người đến hơi trễ thưa nữ hoàng.
- Tôi hơi mệt. - Elsa nói. -Ta có gì hôm nay?
- Đầu tiên người cần xem qua các sổ sách, khế ước, thuế, và một vài hợp đồng của các thương buôn đến Arendelle. Ta có thư từ hoàng gia Palliden xin được phép cập cảng Arendelle chuyến tàu chở rượu vang vào cuối tháng này. Sau đó người phải đọc qua nội quy và lễ nghi của hoàng gia. Tiếp theo...
- Ờm... Tôi sẽ xem qua sổ sách trước. Cảm ơn ông.
- Nếu cần gì người cứ gọi.
Viên quản gia cúi chào và rời thư viện. Nhìn đống sổ sách chất cao như núi, Elsa chán nản thở dài:
- Ôi trời...
Đây là công việc nhàm chán nhất mà mọi quốc vương hay nữ hoàng đều phải làm. Elsa ngán ngẩm mở từng cuộn giấy ra xem và phê chuẩn. Suốt 3 tiếng đồng hồ, chồng giấy tờ mới chỉ vơi đi một ít. Biết không thể xong ngay, nữ hoàng quyết định dừng lại và thư giãn một chút. Cô xuống đại sảnh. Ở đây, Olaf và Eli cùng những người hầu đang trang trí lại lâu đài cho lễ giáng sinh. Elsa cũng muốn giúp. Cô hỏi:
- Tôi giúp gì được không?
- Ôi! Không phiền đến người đâu thưa nữ hoàng. - Một người hầu đang treo những chiếc vòng nguyệt quế lên tường trả lời.
- Không sao đâu. Để tôi giúp.
Elsa lấy một chiếc vòng nguyệt quế và định treo lên. Bỗng cô cảm thấy cơ thể mình lạnh toát. Elsa lại một lần nữa choáng váng và ngã khụy xuống trên sàn.
- NỮ HOÀNG! - Viên quản gia từ trên cầu thang vội chạy xuống.
- ELSA! - Olaf kêu lên và cùng Eli chạy lại chỗ Elsa.
Mọi thứ xung quanh Elsa tối sầm lại...
...
- Chị Elsa... Chị Elsa...
Có tiếng Anna gọi, và Elsa từ từ mở mắt ra. Cô đang nằm trên giường mình. Bên cạnh, Anna, Olaf và Kristoff đang lo lắng nhìn cô. Elsa day day thái dương một cách mệt mỏi. Cô hỏi:
- Tôi bị sao vậy?
- Cô bị ngất xỉu khi đang định treo chiếc vòng nguyệt quế. - Olaf nói. - Hình như cô bị sốt thật rồi.
- Chị ổn chứ Elsa? Chị làm em lo quá! - Anna nói.
- Chị không sao, Anna. Chị chỉ hơi chóng mặt chút thôi.
- Đừng làm việc quá sức nữa chị à. - Kristoff nói.
- Chị ổn mà.
- Cô không sao là tốt rồi. - Olaf nói.
- Ờm... Kristoff. Anh với Olaf cho em và chị Elsa nói chuyện riêng với Elsa một chút nhé.
Anna nháy mắt với Kristoff. Kristoff thấy vậy liền thở dài và kéo Olaf ra ngoài. Thấy thái độ của Anna, Olaf hỏi:
- Cô ấy nháy mắt là sao?
- Là rắc rối, anh bạn. - Kristoff nói.
Anna định kể cho Elsa về chuyện ở rừng thông nhưng khi nhìn nữ hoàng, cô thấy Elsa đang lo lắng nhìn đôi bàn tay của mình. Anna lo lắng hỏi:
- Có chuyện gì không ổn sao, chị Elsa?
- Là nó Anna. - Elsa nói. - Quyền năng của chị. Chị cảm thấy nó đang trỗi dậy bên trong mình. Chị cứ nghĩ chị đã kiểm soát được nó nhưng không phải. Chị sợ lắm Anna. Nhỡ chị lại bị nó chi phối thì sao? Nhỡ chị vô tình làm hại mọi người thì sao? Chị không muốn điều đó xảy ra, chị không muốn em hay bất cứ ai tổn thương vì chị. Chị sợ lắm Anna! Elsa run rẩy ôm chặt lấy Anna. Anna từ từ vòng tay ôm lấy Elsa. Cô nhẹ nhàng vuốt tóc chị mình và nói:
- Không sao đâu! Có em đây rồi! Ông Pappie nói tình yêu đích thực sẽ đẩy lùi mọi quyền năng xấu xa. Em tin lời ông ấy, và em tin tình yêu chị dành cho em và mọi người sẽ giúp chị chống lại nó. Em tin như vậy. Sẽ không sao đâu, chị nghỉ ngơi đi. Mai em sẽ giúp chị luyện tập cho đêm giáng sinh.
Anna hôn nhẹ lên trán Elsa và đỡ chị mình nằm xuống. Elsa nói:
- Cảm ơn em, Anna. Cảm ơn em vì đã luôn ở bên chị.
- Chị là chị gái em mà. Tối nay em sẽ ngủ ở phòng chị, nhé? - Anna nháy mắt.
- Hả? - Elsa ngạc nhiên.
- Cũng lâu rồi chị em mình chưa tâm sự với nhau. Đêm nay em sẽ ngủ ở phòng chị. Ta sẽ có cơ hội tâm sự nhiều hơn.
- Vậy cũng được. - Elsa nói, mỉm cười.
- Tuyệt! Em sẽ đi lấy thêm đồ! - Anna nói rồi chạy ra khỏi phòng.
Cô biết tâm trạng Elsa bây giờ đang rất rối bời. Cô không muốn gây thêm rắc rối cho chị mình nên tạm thời Anna vẫn chưa cho Elsa biết về anh chàng mặc áo trùm trắng trong rừng. Về phần Elsa, cô đã bình tĩnh trở lại. Ngồi tựa lưng vào giường, Elsa đan hai tay vào nhau và thầm nghĩ: "Cha, mẹ. Xin hai người phù hộ cho chị em chúng con, phù hộ cho Arendelle. Hãy cho con niềm tin giúp con kiểm soát được quyền năng xấu xa trong con." Nữ hoàng nhắm mắt lại và cầu nguyện. Cô không để ý rằng, đôi găng tay của cô cũng đang bắt đầu bị sương giá bao phủ...







Comments