top of page

Chap 15

  • Ác Thần
  • Aug 30, 2017
  • 5 min read

Trong đêm đông giá rét, người dân Arendelle vẫn đang tiếp tục chuẩn bị cho Giáng sinh sắp đến. Những cây thông nhỏ được trang trí cẩn thận chu đáo, những cửa tiệm bán đồ trang trí, quà giáng sinh vẫn tấp nập khách đến xem và mua hàng. Đâu đó trong kinh thành, những lò bánh mì vẫn nghi ngút khói. Những con Growlithe dùng Ember để giữ lửa trong lò cháy đều và liên tục. Những chiếc bánh gừng nóng hổi ra lò ngay trong đêm, mùi hương của chúng khiến mọi người cảm thấy ấm áp lạ thường mặc cho tiết trời lạnh giá. Lũ trẻ thì đi gõ cửa khắp các nhà. Chúng hát bài ca giáng sinh và chúc phúc mọi người. Bất kể ai hỏi, chúng đều nói:

- Anh Jack Frost bảo khi nào anh ấy còn ở đây thì đêm đông nào cũng là Giáng sinh!

Kinh thành Arendelle tràn ngập tiếng cười, tiếng hát của lũ trẻ. Dường như đêm đó, không phải chỉ có nữ hoàng mà cả kinh thành Arendelle cũng đang đón một Giáng sinh sớm hơn mọi năm. Về phần Jack và Elsa, cuối cùng cả hai cũng về đến Arendelle. Nhìn về phía cổng thành, Jack thở nhẹ một cái:

- Fewww... về đến rồi...

- Anh để tôi xuống đây được rồi. - Elsa nhẹ nhàng nói.

- Ồ không! Tôi sẽ đưa người về đến tận lâu đài của người, thưa nữ hoàng!

- Tôi có thể tự đi được mà. Chân tôi cũng đỡ đau rồi.

- Elsa. Nếu bây giờ có ai đó đề nghị cõng tôi thì tôi sẽ không từ chối đâu. Vì vậy cô nên tận hưởng khi có người cõng mình như vậy. - Jack vừa nói vừa đi tiếp.

Elsa tò mò hỏi:

- Sao anh lại thích được cõng như vậy?

- Đó là thứ cuối cùng giúp tôi nhớ về mẹ mình. Khi còn nhỏ, bà thường cõng tôi trên lưng và ru tôi ngủ. Tôi nhớ cảm giác ấm áp, êm ái đó. Nó tuyệt hơn là nằm trên giường đệm của vua chúa, quý tộc nhiều. Nhưng giờ, bà ấy không còn nữa.

- Khi bà ấy mất...anh cảm thấy thế nào?

-Nói sao nhỉ. Nó rất khó chịu, cứ như một con Kingler dùng đôi càng khổng lồ của nó kẹp chặt lấy tim tôi, lồng ngực như đang bị một con Snolax hàng trăm kí đè lên. Tôi không thể thở được, nước mắt cứ trào ra. Tôi ghét thứ cảm xúc đó. - Jack bỗng mỉn cười - Nhưng rồi nó cũng qua. Còn cô thì sao, nữ hoàng? À mà thôi, tôi biết cô không muốn nhắc lại chuyện đó.

- Tôi đã rất đau khổ, và rất sợ khi nhận ra cha mẹ mình không còn nữa. - Elsa khẽ nói. - Không còn ai che chở, không còn ai bảo vệ mình, tôi chỉ còn một mình, đối mặt với quyền năng của bản thân, phải che giấu nó trước thần dân Arendelle. Tôi sợ mình sẽ bị mọi người phát hiện. Nhưng rồi ngày đó cũng đến. Đó là lần tôi nhấn chìm mùa hè của Arendelle trong băng giá chỉ vì em gái tôi muốn kết hôn với một gã tồi.

- Kristoff à? Trông anh ta cũng được mà. Tính tình thì tôi chưa biết.

- Không! - Elsa cười. - Hắn ta tên là Hans, hoàng tử của quần đảo phía Nam.

- WA! Chỉ vì thế mà cô biến cả mùa hè thành mùa đông ư? Bzzzz...Nghe mà nổi cả gai ốc! Tôi đang lạnh run lên đây. - Jack run người.

- Ờ phải. - Elsa nói. - Tôi biết tôi phải kiềm chế cảm xúc của mình. Nhưng lúc đó tôi không làm được, tôi đã quá hoảng sợ...

- Cô có quyền sợ. - Jack chen ngang.

- Sao?

- Vì khi sợ hãi cô mới biết cô cần dũng cảm hơn, cần mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn để kiểm soát quyền năng của mình, để bảo vệ mọi người. Chính điều đó làm nên nữ hoàng Elsa hôm nay. - Jack cười.- Tôi đoán quốc vương và hoàng hậu sẽ rất tự hào về nữ hoàng bé bỏng của họ. Jack đưa Elsa đến trước cửa lâu đài Arendelle. Anh hạ thấp người để cô dễ dàng bước xuống. Cô nói:

- Cảm ơn anh về "Đêm giáng sinh đặc biệt" hôm nay.

- Đó là vinh hạnh của tôi, thưa nữ hoàng. Nhân tiện, tôi xin tặng người món quà thứ ba như đã nói.

Jack bước lại gần và nhìn cô đầy trìu mến. Đôi mắt xanh của anh như đang soi thẳng vào tâm hồn Elsa. Elsa tỏ ra hơi bối rối trước ánh mắt đó. Tim cô đập mạnh hơn. Cô cảm thấy hồi hộp một cách kì lạ. "Anh ấy định làm gì vậy? Không lẽ..."

Jack nắm lấy tay Elsa từ từ ghé sát mặt mình hơn về phía cô. Tim Elsa như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Cô nín thở, nhắm mắt lại và chờ đợi. Cô tự nhủ: "Tỏ ra tự nhiên. Tỏ ra tự nhiên Elsa. Đừng làm gì ngớ ngẩn."

Nguồn

- Ta-da! - Jack reo lên. - Tặng cô này!

Elsa mở mắt ra. Trên tay cô là một con búp bê nhỏ bằng gỗ. Con búp bê không được đẹp cho lắm, nét khắc còn vụng về và rất thô. Nhưng phần khuôn mặt của búp bê được làm khá tỉ mỉ và Elsa nhận ra đó là khuôn mặt của cô lúc nhỏ.

- Cái này...

- Bất ngờ chứ. Tôi tự làm đấy. Tôi gọi nó là "Elsa nhỏ". Xin lỗi vì tôi không khéo tay. Nhưng tôi đã cố gắng làm khuôn mặt thật đẹp. - Jack cười.

- Thì ra là cái này. Thế mà mình tưởng... - Elsa nhìn con búp bê và nói thầm.

- Cô tưởng gì??? - Jack thắc mắc.

- KHÔNG! Không có gì! - Elsa vội khỏa lấp. - Nó đẹp lắm, tôi rất thích! Elsa mỉm cười nhìn con búp bê rồi lại nhìn Jack:

- Thật ra theo một cách nào đó, anh đúng là vị thần mùa đông trong truyện cổ tích. Anh luôn làm tôi cười, khiến tôi cảm thấy vui vẻ hơn.

- Xin cảm ơn lời khen của người. - Jack cúi mình trước Elsa.

Coong...

Tiếng chuông đồng hồ vang lên. Jack nói:

- Đến giờ tạm biệt rồi. Chúc ngủ ngon, công chúa tuyết Elsa.

Elsa đỏ mặt. Đã lâu lắm rồi cô không được gọi bằng cái biệt danh đó. Cô mỉm cười:

- Anh cũng vậy, Jack Frost.

Jack đưa hai ngón tay lên trán ra hiệu chào tạm biệt và quay lưng đi. Còn lại một mình, Elsa vẫn đứng nhìn theo Jack mãi cho đến khi anh biến mất trong làn tuyết trắng.


Comments


Gần đây

Chuyên mục

Thể loại

Liên hệ

Bạn không muốn bỏ lỡ bất cứ bài viết nào mới? Hãy like page của chúng mình tại đây:

Lưu trữ

SỞ HỮU

Blog thuộc về FC Jelsa - JackxElsa Việt Nam

Thiết kế: Sato

Blog không sở hữu các nhân vật. Nhân vật thuộc về Walt Disney Studio và Dreamworks Animation.

Các tác phẩm và bản dịch thuộc về blog. Không mang đi nơi khác khi chưa có sự xin phép tại đây.

bottom of page