Chap 14
- Ác Thần
- Aug 30, 2017
- 7 min read
Sau buổi lễ Giáng sinh đặc biệt, mọi người cùng leo lên cổ xe trượt tuyết của Kristoff để trở về Arendelle. Đám trẻ con vẫn còn vương vấn buổi lễ Giáng sinh. Chúng và Olaf cứ tiếp tục ngân nga bài hát của Elsa mãi không thôi. Khi Elsa và Jack định leo lên cỗ xe thì Anna nói:
- Xin lỗi nhé! Xe bọn em hết chỗ rồi. Chắc hai người phải đi bộ về vậy.
- CÁI GÌ!? ĐÙA À!? -Elsa và Jack sững sờ kêu lên.
- Ta đi nào Kristoff!
Kristoff thúc dây cương ra hiệu cho Sven và cỗ xe lập tức khởi hành. Leo nhanh chóng phóng lên cỗ xe trượt. Nó quay lại vẫy tay chào Jack cùng một nụ cười nửa miệng mỉa mai. Anna ngoái lại nói lớn:
- Chúc hai người giáng sinh vui vẻ! Gặp lại chị ở lâu đài nhé Elsa!
- ANNA! CHỊ KHÔNG ĐÙA ĐÂU! QUAY TRỞ LẠI ĐÂY!!! - Elsa hét lên.
- QUAY LẠI ĐÂY ĐỒ LUCARIO XẤU XA!!! - Jack định đuổi theo cỗ xe trượt nhưng...
ỤP!!!
Đột nhiên bị vấp chân, Jack ngã ập mặt xuống tuyết. Thì ra Leo đã lén dùng dây ruy băng buộc hai chân anh lại từ lúc nào. Ngẩng mặt lên, Jack lầm bầm:
- Tao ghét mày, Leo!
- ANNA!!! - Elsa gọi lớn.
- Họ đi xa rồi. Cô có hét lên đến khan cổ cũng vô ích thôi.- Jack đứng lên, phủi tuyết trên đầu và áo.
- Tất cả chuyện này là lỗi của anh!
Elsa bỗng quay sang nhìn Jack bằng ánh mắt tức giận.
- Tôi á? - Jack ngạc nhiên.
- Không phải à!? Chính anh bày ra cái trò Giáng sinh đặc biệt này. Giờ thì tôi bị bỏ lại ở đây với anh! - Elsa khoanh tay lại và quay mặt đi chỗ khác.
- Cô nghĩ tôi ngốc và rảnh đến mức tổ chức Giáng sinh cho cô à? -Jack tức giận cãi lại. - Tôi đã tổ chức nó vì muốn hoàn thành lời hứa dành cho cô.
Cô không cảm ơn lại còn nói như vậy à!?!
- Tôi không cần!!!- Elsa quay lại nhìn thẳng vào mắt Jack.
- Đồ nữ hoàng kiêu căng, vô ơn, thiếu suy nghĩ! - Jack hậm hực quay lưng bỏ đi.
- Anh dám nói tôi như vậy à!?! - Elsa nổi giận.
- Thì sao!? Cô định làm gì tôi nào!? - Jack lên giọng thách thức.
Vút... bụp!
Một quả bóng tuyết bay thẳng vào đầu Jack. Một lần nữa Jack lại bị ụp mặt xuống tuyết. Elsa dùng quyền năng tạo ra thêm nhiều quả cầu tuyết nữa. Cô nói:
- Xin lỗi tôi ngay!
- Cô phải xin lỗi tôi mới đúng chứ! -Jack cãi lại.
Vụt vụt vụt...
Những quả cầu tuyết vun vút lao tới phía Jack. Vội bật dậy, anh nhào lộn, né những quả cầu tuyết một cách dễ dàng và điệu nghệ. Jack nói:
- Hụt rồi nhé!
Bụp!!!
Một quả bóng tuyết lớn bằng con Golem bay thẳng vào đầu Jack khiến anh ngã ngửa ra tuyết. Elsa bước đến gần Jack. Mắt cô tỏa ra ánh sáng xanh trắng lạnh giá, tay cô bắt đầu đông cứng lại. Những thân cây xung quanh nữ hoàng cũng dần đông cứng lại một cách đáng sợ. Elsa giận dữ nói:
- Xin lỗi tôi ngay!
Rồi từ sau lưng Elsa, hình dáng một con Pokémon rồng khổng lồ hiện lên. Nó đang giận dữ hướng về Jack.
- Cái quái gì vậy? - Jack phủi tuyết và ngỡ ngàng.
Chíu!
Hàng trăm tia băng giá sắc nhọn bắn về phía Jack. Jack hoảng hốt bật dậy và tìm cách né tránh. Một cơn bão tuyết nổi lên. Elsa đưa tay lên, những cây chông bằng băng từ dưới tuyết đâm lên. Jack cố gắng nhảy lên một cái cây cao để tránh. Anh biết Elsa đang bị sức mạnh băng giá chi phối.
- Bình tĩnh đi nữ hoàng! Cô đang mất kiểm soát đấy! - Jack nói lớn.
RẮC!
Cái cây bỗng bị cơn bão quật gãy ngang thân và Jack dần rơi xuống phía mặt tuyết đầy chông của Elsa.
- ELSA!!! - Jack hét lên.
- Jack! - Elsa chợt bừng tỉnh.
Cô vội vung tay sang hai bên. Những cây chông vỡ tan, mặt tuyết dâng cao lên đỡ lấy Jack. Elsa sợ hãi nói:
- Tôi... Tôi xin lỗi...
- Cô... định... giết tôi thật à? - Jack vẫn còn hoảng hốt.
- Tôi...Tôi không cố ý. Tôi bị sao thế này?
Elsa nắm chặt tay lại và quay lưng đi. Cô nhắm mắt và bỏ chạy.
- Elsa! Chờ đã! ELSA!!! - Jack gọi, nhưng vô ích.
Elsa muốn chạy thật xa, xa hơn cả lần đầu cô bị mất kiểm soát và biến cả Arendelle thành mùa đông giữa hè. Elsa tiếp tục chạy trong bão tuyết. Những hình ảnh trong quá khứ chợt dội về trong cô. Hình ảnh đức vua và hoàng hậu ôm hôn cô lần cuối và bước qua cánh cửa cung điện, và rồi họ không bao giờ quay lại nữa. Hình ảnh người dân Arendelle ngỡ ngàng và sợ hãi khi biết được sức mạnh của cô. Họ đã kinh sợ và xa lánh cô. Cô bị cho là phù thủy. Và cuối cùng là hình ảnh Anna bị hóa thành băng bởi chính tay cô. Elsa bắt đầu khóc. Cô vừa chạy vừa khóc và ngã khụyu xuống tuyết. Cơn bão tuyết ngày càng lớn. Elsa khóc gào lên:
- Mình là quái vật! Mình chính là quái vật!
Hụp!
Bỗng một vòng tay ôm chặt lấy Elsa từ phía sau. Đôi bàn tay ấm áp ấy nắm chặt lấy đôi tay lạnh buốt của cô. Elsa ngỡ ngàng:
- Jack!?
- Tôi xin lỗi Elsa! - Jack nói. - Là lỗi của tôi. Tôi không nên nói như vậy. Tôi xin lỗi.
- Buông tôi ra, Jack! Tôi là quái vật! Là phù thủy! Làm ơn tránh xa tôi ra! Tôi suýt nữa đã giết anh...
- Đồ ngốc!!! Cô không phải là quái vật hay phù thủy gì cả! - Jack hét lên. - Cô là nữ hoàng của Arendelle! Ai cũng có quyền lựa chọn cả, nữ hoàng. Người chọn đi!
Tay Jack bắt đầu tê cóng và tím tái dần. Thấy vậy, Elsa nói:
- Bỏ tôi ra Jack! Anh sẽ bị thương đấy!
Cô cố gỡ tay Jack ra khỏi mình nhưng vòng tay anh vẫn không hề lay chuyển.
- Tôi đã bỏ rơi một nàng công chúa bé nhỏ trong cô đơn và lạnh giá suốt 10 năm. Lần này tôi sẽ không để điều đó diễn ra nữa đâu! - Jack khẳng định.
Và rồi cơn bão tuyết lắng dần, tay của Elsa cũng ấm áp trở lại. Tay của Jack cũng vậy. Những giọt nước mắt của nữ hoàng nhẹ rơi trên bàn tay anh. Anh nói:
- Tôi cũng như cô, cũng từng mất đi gia đình thân yêu. Cô may mắn hơn tôi là còn có cô em gái bé bỏng bên cạnh. Còn tôi thì chẳng còn gì, chỉ còn quá khứ và nỗi đau không thể xóa nhòa. Nhưng ta có quyền lựa chọn. Tại sao ta phải chọn sống trong bóng tối của quá khứ chứ? Tôi đã chọn tiếp tục sống và mỉm cười, hướng về tương lai hạnh phúc hơn. Còn cô thì sao? Giờ cô đã là nữ hoàng đáng kính của Arendelle, tại sao cứ phải vùi mình trong đau khổ của quá khứ vậy? Bỏ chúng đi Elsa. Nổi đau giờ chỉ còn là quá khứ mà thôi.
Jack ôm chặt Elsa và ngân nga một bài hát Giáng sinh của bộ tộc Overland. Tuyết lại bắt đầu rơi. Nhìn lên trời, Jack cười:
- Đêm Giáng sinh hôm nay thật đẹp!
- Chưa đến Giáng sinh mà. - Elsa nói và khẽ cười.
- Chừng nào Jack Frost còn ở đây...
- ...Đêm đông nào cũng là giáng sinh. - Elsa chen ngang
- Ờ. Phải rồi.
Elsa và Jack ngồi ngắm bầu trời đêm dưới cơn mưa tuyết. Một cảm giác lạ thường đang vây lấy Elsa. Cô cảm thấy thật ấm áp, thật an toàn. Dường như sức mạnh của băng giá bên trong cô đang tan chảy dần trong vòng tay ấm áp của Jack. Cô không hề bị nó chi phối nữa. Nữ hoàng nhắm mắt lại và cảm nhận sự bình yên bên trong mình. Bỗng Jack nói:
- Tôi nghĩ ta nên về thôi. ẮT XÌ!!!...
- Ừm. - Elsa gật đầu.- Tôi cũng nghĩ vậy.
Jack đứng phắt dậy và chạy đi:
- Thi xem ai về Arendelle trước nhé!
- Tôi không thua đâu! - Elsa đuổi theo. - Á!
Nữ hoàng đột nhiên kêu lên và khuỵu xuống tuyết. Jack vội quay lại xem:
- Cô bị sao thế?
- Chân tôi đau quá! - Elsa nhăn mặt.
Jack bây giờ mới nhận ra Elsa đang mang giày cao gót. Cuộc rượt đuổi lúc nãy đã làm chân cô sưng tấy. Jack cúi xuống và nhẹ nhàng nâng chân Elsa lên:
- Để tôi xem nào.
- AW! ĐAU! - Elsa kêu lên.
- Tôi xin lỗi! - Jack nói. - Haizz! Xui xẻo thật!
- Giờ làm sao đây? - Elsa lo lắng.
- Không sao! Tôi sẽ là "cỗ xe" của nữ hoàng. - Jack nói và quay lưng lại. - Mời người.
- Nhưng mà... - Elsa hơi ngại ngùng.
- Có sao đâu. Cô sợ tôi biết cô tăng cân à? - Jack trêu Elsa.
Mặt Elsa nóng ran. Cô vừa mắc cỡ vừa bực mình khi nghe Jack nói vậy. Jack thúc giục:
- Thôi nào! Ta không có cả đêm đâu.
Elsa leo lên lưng Jack. Anh chàng nhẹ nhàng nâng cô lên và rảo bước về Arendelle. Tựa vào lưng Jack, Elsa cảm thấy thật ấm áp. Một hình ảnh từ trong quá khứ lại dội về, nhưng lần này không phải Anna hay đức vua và hoàng hậu. Đó là hình ảnh một cậu bé với mái tóc trắng cùng đôi mắt xanh tinh nghịch đang ngồi trên bệ cửa sổ. Cậu luôn ở đó, đưa tay về phía Elsa và nở một nụ cười ấm áp:
- Ta đi chơi nào, công chúa tuyết bé nhỏ!...







Comments