Chap 13
- Ác Thần
- Aug 30, 2017
- 9 min read
Sau một quãng đường dài rượt đuổi, Elsa và Eli vẫn mất dấu Jack. Đứng giữa quãng trường Arendelle, nữ hoàng không ngần ngại mà hét lên:
- JACK!!! ANH ĐÂU RỒI!!!? TRẢ CUỘN GIẤY CHO TÔI!!!
- HÙ!!! - Jack bất chợt nhảy xuống từ ngay sau lưng Elsa.
Elsa giật mình quay lại, còn Eli thì nhảy phóc lên tay cô. Thấy cảnh đó, Jack không kìm được mà cười phá lên khoái trá:
- Bị hù rồi nhé!
Chíu!
Bỗng một tia băng giá bắn xuống dưới chân Jack, biến đường đá thành băng. Anh bị trượt chân và té ngửa ra. Nhân cơ hội đó, Elsa liền bước đến:
- Không đùa nữa. Trả tôi cuộn giấy!
- Nếu cô muốn... Đây! Nó đây!
Ngay khi Jack đưa cuộn giấy ra, nữ hoàng vội giật lại. Thế nhưng...
Xoẹt!
Cuộn giấy bị xé đôi ngay trước mắt Elsa và Jack.
- Opss! Cô mạnh tay quá rồi! - Jack nói giọng tiếc nuối trước sự sững sờ của nữ hoàng.
- Ôi không! Bài diễn văn cho buổi lễ! - Cô thốt lên.
Elsa nhìn sang Jack đầy giận dữ khiến anh chột dạ.
- Chắc... tôi phải chạy tiếp. Chào!
Jack vụt chạy. Elsa vội đuổi theo:
- ĐỨNG LẠI CHO TÔI! JACK!!!
Elsa đuổi theo Jack ra khỏi kinh thành. Chạy đến cánh rừng phía nam Arendelle, Elsa lại mất dấu Jack. Cô dừng lại nhìn quanh:
- Anh đầu rồi tên quấy rối!?
Bỗng Elsa nhìn theo dấu chân trên tuyết liền đi theo.Chúng dẫn cô vào trong rừng. Vừa đi, Elsa vừa lẩm bẩm:
- Quỷ thật Jack! Tôi sẽ cho anh một trận nếu bắt được anh.
Eli cũng đồng tình với Elsa. Nữ hoàng tiếp tục nói:
- Anh nghĩ anh là ai chứ!? Sao anh có thể phá tan bài diễn văn cho lễ Giáng sinh của tôi chứ? Ôi trời ạ! Không có bài diễn văn, mình phải làm sao đây!?
Bỗng Elsa khựng lại. Cả khu rừng bỗng bừng sáng với những ngọn nến nhỏ lung linh trên mặt tuyết. Chúng dẫn cô đến một khu đất trống giữa cánh rừng. Một cảnh tượng quen thuộc hiện ra, Elsa không tin vào mắt mình nữa. Những người tuyết nhỏ nhắn đáng yêu, một lâu đài tuyết cao chừng 2m... Những hình ảnh của tuổi thơ bỗng hiện ra trước mắt Elsa khiến nữ hoàng vô thức từ từ bước đến trước lâu đài tuyết nhỏ nhắn. Cô cố lục tìm lại miền kí ức xa xôi gắn với nơi.
- NGẠC NHIÊN CHƯA!!! - Anna và Olaf bất ngờ từ sau một cây thông gần đó hô lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của Elsa.
- Anna??? Olaf??? Hai người làm gì ở đây? - Cô hỏi.
- Bọn em tổ chức Giáng sinh cho chị! - Anna nói.
Từ sau những người tuyết bé nhỏ, đám trẻ con ở Arendelle chạy đến bên Elsa và đồng thanh nói:
- CHÚC GIÁNG SINH AN LÀNH NỮ HOÀNG ELSA!
- Nhưng chưa đến giáng sinh mà? - Elsa ngạc nhiên.
- Anh Jack Frost bảo hôm nay là Giáng sinh. - Một bé gái nói.
- Jack Frost ư?
- Dạ! Anh ấy hay mặc áo trắng và thường bày trò chơi cho tụi em. - Một cậu bé tóc quăn nói.
- Anh ấy còn rất dễ thương nữa! - Một bé gái tóc nâu bẽn lẽn se hai bím tóc lại.
- Anh Jack Frost bảo khi nào anh ấy ở đây thì ngày nào của mùa đông cũng là Giáng sinh. Anh ấy còn nhờ bọn em tổ chức Giáng sinh cho chị nữa. - Một bé gái tóc vàng nói. - Tụi em còn biết chị là bạn gái anh ấy nữa!
- Ồ... - Lũ trẻ thốt lên.
- Ai... ai bảo... ai nói các em chuyện đó!? - Mặt Elsa đỏ ửng lên.
- Chị Anna ạ! - Lũ trẻ đáp.
- Anna! - Elsa quay sang Anna.
- Ờ... thì... em...
Anna đang ấp úng chưa biết nói sao thì bỗng một ông già Noel cưỡi xe tuần lộc tới trước mặt Elsa.
-CHÚC MỪNG GIÁNG SINH!!! Ai muốn quà nào? - Ông hỏi bằng giọng ồm ồm ấm áp.
- Con ạ!!! - Lũ trẻ giơ tay.
- Khoan đã mấy đứa! - Anna nhắc nhở. - Ta phải ưa tiên cho nhân vật chính chứ.
Lũ trẻ cười và tránh sang một bên để Olaf đẩy Elsa lên trước: - Lên nhận quà đi Elsa!
Ông già Noel cười:
- À! Nữ hoàng Arendelle. Ừm...-Ông già Noel xem danh sách. - Đây rồi! Elsa là đứa trẻ ngoan nhất Arendelle. Trong 2 lần Giáng sinh trước ông vẫn chưa tặng quà cho cháu nên lần này cháu sẽ được nhận 3 món quà. Và đây là quà của cháu.
Ông già Noel nói rồi đẩy một hộp quà to tướng ra phía trước. Nhìn ông già Noel, Elsa bật cười :
- Cảm ơn, Kristoff.
- Ủa? Chị nhận ra à? - Kristoff ngạc nhiên cởi bộ râu ra.
- Chị nhận ra Sven.
Con Sawbuck ắt xì làm bay chiếc mũi đỏ chót về phía Olaf.
- Tôi có 2 cái mũi này! - Olaf reo lên.
Kristoff nói:
- Chị mở quà đi.
Elsa chậm rãi mở hộp quà ra.
BÙM!!! TOE! TOE!
- CHÚC GIÁNG SINH AN LÀNH!!!! - Jack và Leo bất ngờ từ trong hộp chui ra cùng những ruy băng và kim tuyến bắn lên.
- ANH JACK FROST!!! - Đám trẻ reo lên.
Jack nhìn Elsa vẫn đang ngỡ ngàng. Anh nói:
- Giáng sinh vui vẻ, thưa nữ hoàng!
- Anh là món quà đầu tiên của tôi trong lễ Giáng sinh này à? - Elsa nói với vẻ hơi khó chịu.
Nữ hoàng vẫn còn tức Jack vì vụ bản diễn văn. Nhưng anh chàng lại tỏ ra vô cùng bình thản.
- Không, thưa nữ hoàng. Món quà thứ nhất của cô chính là nơi này.
Elsa nhìn xung quanh, giờ thì cô đã nhớ ra. Đây là nơi cô và Jack hay đến lúc nhỏ. Cả hai đã có những khoảng thời gian thật tuyệt vời vui đùa cùng lũ Pokémon. Elsa khẽ nói:
- Ngôi nhà chung của mùa đông...Tôi nhớ rồi!
- Chào mừng về nhà, Elsa. - Jack nói.
Những bông tuyết lại rơi. Olaf reo lên:
- Tuyết rơi rồi!
Lũ trẻ nhảy lên thích thú. Arne và Eli cũng nằm lăn ra nghịch tuyết còn Sven thì cứ dùng lưỡi bắt lấy những bông tuyết nhỏ. Ai cũng vui vẻ nhảy múa, cười đùa dưới cơn mưa tuyết trắng của mùa đông. Elsa nói nhỏ với chính cô:
- Đây mới là buổi lễ Giáng sinh hoàn hảo mà mình mong muốn!
- Chị Elsa! - Anna bỗng chạy đến nắm lấy tay Elsa - " Mau ra đây cùng chơi người tuyết với em nhé! Hãy leo lên xe vòng quanh với em!..."
Anna kéo Elsa ra giữa mọi người.
- "...Nơi đây bao năm thời gian đã rất vắng lặng...Một mình em cứ vui đùa truyện trò cùng nhiều tranh vẽ..."
- Ôi Anna!
- "... Biết giấu cô đơn trong vắng lặng một mình...Trong dát vàng, dù thế nhưng thời gian vẫn trôi..."
Mấy đứa trẻ reo lên:
- Làm người tuyết đi chị Elsa! Người tuyết! Người tuyết! Người tuyết!...
- Được rồi các em! Đứng xa ra một chút nào! - Elsa nói.
Nữ hoàng xoa hai tay vào nhau, những tia sáng lấp lánh hiện ra. Cô đưa tay lên và xoay nhẹ. Những bông tuyết nhỏ chuyển động theo tay Elsa. Chúng kết lại thành những người tuyết xinh xắn. Tiếp đó, Elsa còn tạo ra những con Snorun nhỏ và một con Masmowine khổng lồ. Lũ trẻ reo hò phấn khích:
- Thật là kì diệu!!!
Eli cũng hí hửng tham gia cùng. Cô bé Glaceon dùng Ice Beam tạo ra một người tuyết cao chừng 1m.
- Đẹp lắm Eli! - Anna đưa ngón tay cái lên khen ngợi.
Nhưng Eli chưa kịp vui mừng thì Arne đã dùng hai sợi ruy băng của mình phá tan người tuyết ấy. Eli tức giận đuổi theo cô em Sylveon phá đám. Còn Elsa, nhìn vào những nụ cười thơ ngây của đám trẻ, cô cảm thấy thật hạnh phúc. Trái tim băng giá cuối cùng cũng đã tan chảy. Jack nhẹ nhàng tiến lại gần Elsa. Anh khoác vai Elsa và hỏi:
- Giờ cô thấy thế nào?
- Thật thoải mái! Tôi có thể tạo ra những thứ đẹp đẽ này cho bọn trẻ mà không ngần ngại gì. Tôi không bị gò bó bởi quy định hay lễ nghi gì cả. Tôi có thể làm bất cứ điều gì. Tôi cảm thấy...
- Tự do... - Jack nói. - Đó là món quà thứ hai của cô.
- Tự do sao?
- Phải! Cô có thể tự do làm bất cứ điều gì cô muốn ở đây. Không có băn khoăn giữa đúng hay sai, giữa quy tắc này với luật lệ kia. Cô không phải đắn đo suy nghĩ gì cả.
- Thật tuyệt! - Elsa sung sướng kêu lên.
- Cuộc rượt đuổi chưa kết thúc đâu. Bắt tôi đi!
Jack xô Elsa ngã ra tuyết và hát:
- " Và xung quanh nơi đây chứa bao diệu kỳ ẩn giấu trong không gian..."- Jack đưa tay lên rẫy nhẹ làm rơi ra các bột kim tuyến lấp lánh và bỏ chạy.
- Đứng lại Jack!
Elsa ngồi dậy và rượt theo Jack. Cả hai chạy đuổi nhau vòng qua đám người tuyết và lũ trẻ. Jack nấp sau con Masmowine bằng tuyết:
- "Chẳng việc gì em phải đổi thay, và hãy cứ vui lên đi..."
- Bắt được anh rồi! -Elsa cười và ôm chầm lấy Jack.
Như có một luồng điện chạy qua, cả Jack và Elsa khẽ giật mình. Tất cả mọi người xung quanh kêu lên:
- Ồồồồồ!!!!!
Thấy vậy, Elsa vội đẩy Jack ra. Cả hai nhìn mọi người, mặt đỏ bừng lên ngượng ngùng. Bỗng Elsa đập nhẹ vào vai Jack và nói:
- Giờ thì đuổi theo đi yêu tinh tuyết! Chạy đi mọi người!
- Ta sẽ biến các ngươi thành người tuyết! Roar!...- Jack kêu lên.
Anna, Elsa cùng bọn trẻ vội chạy đi. Đứng riêng lẻ tại một góc, Kristoff chán nản quay sang Leo:
- Có ai nói cho họ biết là họ không còn là trẻ con nữa không?
Leo lắc lắc đầu. Bỗng Jack chạy đến đập vào mông Leo:
- Mày bị bắt rồi nhé! Đuổi theo đi!
Kristoff bật cười. Nhưng Leo lập tức đập vào tay anh chàng và chạy đi. Anh kêu lên:
- Này! Không công bằng! Đứng lại!
Tiếng cười đùa vang khắp cả khu rừng. Jack đột nhiên nắm lấy tay Elsa và kéo cô lên trên cành một cây thông.
- "Dù thời gian qua, một mình đơn côi...Nhưng giờ đây là lúc em được là chính mình..."
- Thật chứ? - Elsa nói.
- Tất nhiên! "Chẳng còn đêm đen. Chỉ còn ánh sáng... TỰ DO!!!"
- TÔI TỰ DO!!!! - Elsa phấn khích đứng lên trên cành cây và hét lớn.
- Coi chừng ngã!!! - Jack lo lắng kéo Elsa ngồi xuống.
Elsa cũng cất tiếng hát:
- "LET IT GO... LET IT GO... Tôi hòa mình vào trong cơn gió."
- "LET IT GO ... LET IT GO... Giọt nước mắt xưa đã khô rồi."- Jack hát và kéo Elsa lên cao hơn.
Jack và Elsa cùng hòa ca:
- "Ở NƠI ĐÂY! ... VÀ TẠI CHÍNH NƠI NÀY!... Cơn gió tuyết tràn về..."
Jack đưa Elsa lên đến ngọn cây thông cao nhất. Một bầu trời đêm huyền ảo với muôn ngàn vì sao lấp lánh vây lấy vị nữ hoàng của Arendelle và anh chàng Overland. Trên cao, mặt trăng to tròn chiếu ánh sáng huyền ảo của mình xuống khu rừng. Elsa lại cất tiếng hát:
- " Nơi này không gian cho tôi cảm thấy tôi được tự do. ..Tâm hồn tôi đang vụt bay xóa hết những cơn lạnh giá trong tôi... Bay vào không gian như ngàn băng giá kết tinh ở đây!..."
Elsa bắn một tia băng giá lên trời. Tia sáng nổ tung tạo thành những bông tuyết nhỏ rơi xuống.
- "Tôi sẽ luôn luôn mỉm cười..."
- "Bỏ quên nỗi đau trong QUÁ KHỨ!!!!" - Jack và Elsa cùng hát.
- Mọi người cùng hát lên nào! -Anna nói lớn.
- "LET IT GO ... LET IT GO... Chẳng còn gì để mà âu lo... LET IT GO ... LET IT GO... Một tương lai tươi sáng đang mong chờ... Ở NƠI ĐÂY!!! VÀ TẠI CHÍNH NƠI NÀY!!! XUNG QUANH NGẬP TRÀN ÁNH SÁNG..."
- OÁI!!! - Jack bất ngờ bị trượt chân và suýt rơi khỏi ngọn cây.
Nhưng Elsa đã kịp tóm lấy áo anh và giúp anh lên trên ngọn cây an toàn. Cô cười:
- "Vì em đã quá quen với cơn giá lạnh này..."
Mọi người cùng vỗ tay hoan hô. Cả khu rừng vang lên những âm thanh vui tươi, ấm áp giữa một đêm mưa tuyết lạnh giá.







Comments