Chap 10
- Ác Thần
- Aug 30, 2017
- 9 min read
Trên đỉnh ngọn núi phương Bắc, trong một hang động cổ xưa.
Luồng khí lạnh toát ra từ bên trong hang đã khiến mọi thứ xung quanh bị đóng băng. Trước mặt Kolus, một bức tường khổng lồ bằng băng với những kí tự Uknow cổ xưa hiện ra. Kolus đưa tay lên và lẩm nhẩm đọc các kí tự ấy. Hắn vừa dứt lời thì...
Ầm!
Bức tường từ từ dịch chuyển, một cái hang bí mật lộ ra. Cái hang lớn đến mức dường như nó chính là đỉnh núi. Bên trong, một con Pokémon rồng khổng lồ đang đứng sừng sững. Dù chỉ là một bức tượng băng, nhưng đôi mắt của nó vẫn toát lên vẻ hung tợn của một con quái vật đang bị giam cầm. Tiến lại gần bức tượng, Kolus nói:
- Xem ngươi kìa. Thật dũng mãnh, nhưng đầy thảm bại.
Không biết từ đâu, một tiếng gầm dữ tợn vang lên. Chạm tay lên bức tượng, Kolus cảm nhận được sự hung bạo, ham muốn được giải thoát của vị ác thần băng giá. Ông ta nói:
- Hãy kiên nhẫn chờ đợi, Kyurem. Ta sẽ tìm ra kẻ đó cho ngươi. Không lâu nữa đâu...
Bỗng một chiến binh Freeze bước vào thông báo:
- Thưa ngài Kolus, có người cần gặp ngài. Hắn đang chờ ở lều của ngài. Kolus trở về lều. Bên ngoài lều có hai tên mặc áo màu xanh rêu hơi đen đang canh gác. Một tên để râu quai nón, dáng người vạm vỡ. Tên còn lại nhỏ con hơn và chỉ để ria mép. Chúng đứng tránh ra để Kolus bước vào. Bên trong lều, một anh chàng điển trai với mái tóc nâu trong một bộ âu phục sang trọng đang đứng chờ:
- Chắc ông là Kolus, thủ lĩnh tối cao của hội Freeze?
- Ngươi là ai? - Kolus hỏi.
Chỉnh lại bộ âu phục, anh ta nói:
- Tôi là một kẻ đáng thương, bị trục xuất khỏi chính vương quốc của mình. Tôi đến đây là để tìm kiếm sự giúp đỡ. Tôi muốn hợp tác với ông...
Xoẹt!
Chưa để anh ta nói hết, một con Sneasel từ bên ngoài phóng vào lều. Nó leo lên vai anh chàng quý tộc và dùng móng vuốt sắc bén chĩa vào cổ anh ta. Hai tên canh gác thấy vậy vội xông vào. Một tên chĩa kiếm về phía Kolus, tên còn lại giương nỏ lên và bắn một mũi tên về phía con Sneasel. Nhưng mũi tên lập tức bị đóng băng và rơi xuống, thanh kiếm của tên còn lại cũng bị đông cứng và vỡ vụn. Anh chàng quý tộc điển trai bình thản nói:
- Francis, Pluto, hai anh không nên thô lỗ như vậy. Ta đến đây là để hợp tác.
Kolus hỏi:
- Sao ta lại phải hợp tác với ngươi?
- Vì tôi cũng như ông, Kolus. Tôi cũng là kẻ khát khao quyền lực và... tôi biết ông cần gì.
- Ngươi biết ư!?
- Phải. Tôi biết. - Tên quý tộc kia mỉm cười đầy tự tin.
Nhìn vào đôi mắt của chàng trai, Kolus thấy rõ một tham vọng mãnh liệt và mù quáng. Nó như một liều thuốc độc chảy trong huyết quản của anh ta. Và đâu đó, Kolus thấy chính ông ta bên trong con người này.
- Ta thích ngươi rồi đấy, nhóc. - Kolus phá lên cười rồi xua tay.
Con Sneasel gật đầu và rụt móng lại. Được giải phóng, anh chàng quý tộc hất nhẹ mặt ra hiệu. Hai tên vệ sĩ liền cúi đầu và bước ra ngoài. Kolus nói:
- Ngươi muốn gì?
- Đơn giản, trả thù! - Anh ta trả lời dứt khoác. - Tôi muốn trả thù những kẻ đã khiến tôi bị đày đọa như thế này.
- Đổi lại ta được gì? - Kolus quay lưng nhìn ra ngoài lều.
- Người đang nắm giữ sức mạnh băng giá, chìa khóa để hồi sinh Pokémon ác thần Kyurem.
- Là ai?
- Đó là nữ hoàng của vương quốc Arendelle, nữ hoàng Elsa...
...
Tại Arendelle, Anna cùng Arne đang dẫn Jack đi tham quan cung điện Arendelle. Mọi người trong lâu đài cũng bận rộn không kém gì ở bên ngoài. Họ lau dọn, trang trí và chuẩn bị những thứ cần thiết cho lễ giáng sinh. Anna dẫn Jack đến một căn phòng rộng lớn. Cô nói:
- Đây là khu đại sảnh, nơi chị Elsa đón tiếp các đoàn đại sứ hoặc tổ chức những vũ hội trong cung điện.
- Trong nó có vẻ hơi... - Jack cau mày và dùng tay chạm nhẹ lên bông hoa tuyết trên tường.
Đó là vết tích từ lần Elsa chơi đùa cùng Olaf và Eli mà những người hầu không tài nào có thể lau sạch. Anna nói:
- À... Chị Elsa muốn trang trí lại một chút cho lâu đài. Anh biết mà. Gần đến giáng sinh rồi.
- Giáng sinh à? - Jack ngỡ ngàng.
Từ khi bị bắt vào hội Freeze, Jack dường như đã quên mất lễ giáng sinh. Anh nhớ lại những đêm giáng sinh ấm áp, hạnh phúc bên mẹ và Leo, nhớ khi cả hai đứa tranh nhau leo lên chóp lều treo vòng nguyệt quế, khi cả làng cùng ngồi quanh ngọn lửa trại ca hát và kể những câu chuyện giáng sinh, cầu nguyện cho một năm mới bình an đến với làng. Kỉ niệm ấu thơ ùa về trong Jack.
- Jack ơi? Anh sao thế!? - Anna hỏi.
Tiếng gọi của Anna khiến Jack chợt tỉnh. Anh lắc lắc đầu rồi cười trừ, nói:
- À không! Không có gì!
Anna tiếp tục dẫn Jack đi tham quan các khu khác. Cô dẫn anh đến khu chăm sóc Pokémon hoàng gia. Tại đây có các đồng cỏ xanh mướt cho đàn Tauros và Miltank, có nơi huấn luyện cho đội quân Pokémon của hoàng gia. Những con Aggron, Emboar, Rapidash... được huấn luyện thường xuyên để luôn sẵn sàng chiến đấu. Anna đưa Jack đi xem mọi người trong lâu đài trang trí cho buổi lễ giáng sinh. Jack còn được xem đội văn nghệ và đội hợp xướng luyện thanh rồi hát các bài thánh ca truyền thống.
- Mọi người có vẻ hăng hái nhỉ ? - Jack hỏi khi nhìn mọi người bận rộn làm công việc của mình.
- Phải! - Anna hào hứng đáp lại - Đây là lần đầu chị Elsa đón giáng sinh cùng người dân Arendelle nên chị ấy đã lên kế hoạch chuẩn bị rất cẩn thận. Chị ấy mong có được một đêm giáng sinh hoàn hảo nhất.
Anna tiếp tục đưa Jack đến gian bếp hoàng gia. Anna nói:
- Đây là gian bếp chính của hoàng gia!
Jack nhìn xung quanh. Anh chưa bao giờ thấy những món ăn ngon lành và bày trí đẹp đẽ như vậy. Đúng là hoàng tộc có khác. Bỗng Jack để ý thấy chiếc bánh kem màu hồng to tướng ở giữa bếp. Anh định đưa tay lên quẹt thử một lớp kem thì..
CHÁT!
Một cái mui đập thẳng vào tay Jack không thương tiếc. Một cô người hầu dễ thương với mái tóc vàng óng đang cầm cái mui và tức giận nói:
- Không được đụng vào bữa ăn nhẹ của hoàng gia!
- Tôi xin lỗi. Xin lỗi... - Jack nói, rồi bỗng chỉ tay ra phía sau lưng cô hầu gái
- Ôi trời nữ hoàng!
- Ôi! Kính chào nữ hoàng!
Cô hầu vội quay người lại cúi chào. Thừa cơ, Jack nhanh chóng quẹt một lớp kem cho vào miệng và đứng nghiêm vờ như không biết gì. Anna thấy vậy liền che miệng cười. Cô hầu gái lúc này mới ngẩng mặt lên nhưng không thấy ai. Cô quay lại:
- Này! Anh lừa tôi!
- Chắc tôi nhìn nhầm. Tôi là người mới mà. - Jack nhún vai tỏ ra vô tội. - Anh coi chừng tôi đấy!
Cô hầu gái đưa ngón trỏ lên chỉ vào người Jack. Nhưng trước thái độ của cô gái ương ngạnh, Jack lại tỏ ra rất lịch sự. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô và cúi chào:
- Liệu tôi có hân hạnh được biết tên người con gái xinh đẹp mà tôi phải coi chừng không?
- Anh... Tôi...- Cô người hầu đỏ mặt.
Ngượng ngùng vì chưa bao giờ được đáp lại như vậy, cô ấp úng trả lời:
- Tôi... Tôi là Emily. Chào anh, người mới.
- Hân hạnh cho tôi. Cô Emily. - Jack nhếch môi cười rồi đặt lên mu bàn tay cô hầu một nụ hôn nhẹ.
Cô hầu Emily xấu hổ vội rụt tay lại và quay trở lại công việc của mình trong bếp. Anna lại bật cười, rồi lấy một chiếc bánh socola từ trong lò ra, cô đưa cho Jack.
- Em cũng có làm bánh. Anh thử đi.
Arne ra hiệu cho Jack. Nó làm mặc nhăn nhó kinh hãi và chỉ vào cái bánh. Thấy hành động của cô bé, Anna thắc mắc:
- Em làm gì vậy Arne?
Arne chỉ nhìn Anna và cười. Jack không hiểu được ám hiệu của Arne. Anh ung dung cho một miếng bánh socola vào miệng.
- Thế nào? - Anna háo hức hỏi.
- Ừm ứm... - Jack đưa nắm tay lên miệng và phòng má lên.
- Anh thấy sao?
- Ừm ừm ... - Jack gật đầu và đưa ngón tay cái lên.
- Thấy chưa Arne! Chị làm được rồi! Chị đã làm bánh thành công rồi! Trong khi Anna đang ăn mừng với Arne, Jack vội quay lưng lại và nhè miếng bánh vào trong một cái hũ nhỏ. Vị của nó thật kinh khủng. Jack từng chịu nhiều lần tra tấn khi còn trong hội Freeze nhưng những lần đó vẫn không thể sánh bằng lần thử bánh của Anna. Anna quay lại nắm tay Jack:
- Cảm ơn anh đã thử bánh giúp em, Jack!
- Ờ không có gì. Ta đi tiếp chứ?
- Tất nhiên!
Anna tung tăng chạy ra khỏi bếp. Trước khi rời nhà bếp, Jack vớ lấy một miếng bánh của Anna cho vào túi. Anna và Jack tiếp tục chuyến tham quan. Bỗng Jack thấy một căn phòng lớn đang hé cửa. Anh tò mò nhìn vào trong. Bên trong, Elsa đang quỳ trước một bức tranh lớn và cầu nguyện. Đó là bức tranh của Hoàng gia Arendelle. Trong tranh, Jack để ý thấy hai cô bé nhỏ xinh xắn. Một cô bé với đôi mắt xanh ngọc bích cùng mái tóc màu hung dễ thương. Cô bé còn lại trông có vẻ rụt rè hơn. Jack nhận ra cô bé đó. Mái tóc bạch kim cùng đôi mắt xanh long lanh từng làm tim anh đập loạn nhịp.
- Đó là gia đình của em. - Anna lặng lẽ đứng bên cạnh Jack.
- Người trong ảnh là quốc vương Arendelle ư?
- Phải.
- Thật sự trước đây tôi chưa từng nghĩ Elsa là công chúa. - Jack ngỡ ngàng quay sang nhìn Anna.
- Giờ chị ấy đã là nữ hoàng Arendelle rồi.
- Chuyện gì đã xảy ra với họ? - Jack lại quay ra nhìn khung ảnh, ý là hỏi về quốc vương và nữ hoàng Arendelle trước đây.
- Ba năm trước, cha và mẹ em đã gặp nạn trên biển và không bao giờ trở về nữa. Khoảng thời gian đó đúng là khó khăn đối với chị Elsa. Chị ấy càng tự cô lập mình hơn sau khi biết tin cha và mẹ qua đời. Em chẳng thể nào giúp được chị ấy. Em chỉ có thể ngồi bên ngoài và an ủi chị. Nhưng em biết như vậy chỉ làm chị đau lòng thêm.
Jack nhìn Elsa. Anh cảm thấy có lỗi khi đã bỏ mặc cô. Đáng lẽ anh phải ở bên cô lúc đó, tiếp thêm động lực để cô vượt qua nổi đau mất mát. Nhưng anh đã không thể làm được. Jack thở dài. Bỗng trong đầu anh thoáng qua một ý tưởng:
- Phải rồi! Sao mình lại quên nhỉ? Lời hứa!
- Sao?
- Anna! Cô giúp tôi một việc nhé.
Jack nói nhỏ vào tai Anna. Cô cười khúc khích và cùng Arne hăng hái chạy đi. Jack chạy lên phòng Anna. Anh giật tung chiếc chăn khiến Leo ngã sỏng soài trên sàn. Anh hét vào tai nó:
- DẬY ĐI ĐỒ LƯỜI BIẾNG! TA PHẢI TỔ CHỨC GIÁNG SINH!
Leo cáu kỉnh đẩy Jack ra và ngoáy lại tai. Đầu Leo quay vòng và kêu ù ù vì tiếng hét chói tai của Jack. Jack nói:
- Tao đã gặp lại cô bé ấy rồi! Giờ ta phải tổ chức một giáng sinh tuyệt vời cho cô ấy! Đi thôi!
Leo lắc đầu. Nó khoanh tay ngồi lì trên sàn. Jack nói:
- Hiểu rồi, "hối lộ" mày đây. Giúp tao triệu tập đám bạn của mày đi. Jack đưa cho Leo miếng bánh socola. Con Lucario gật đầu và hốt miếng bánh cho vào miệng. Bỗng mắt Leo trợn ngược lên. Nó co giật liên hồi và lăn ra bất tỉnh. Jack phá lên cười:
- Chết nhé nhóc! Đòi làm khó tao à? Khi nào tỉnh lại thì giúp tao!
Jack phóng ra cửa sổ. Anh huýt sáo gọi lũ trẻ trong thành tập hợp lại. Giơ túi bánh quy vừa trộm được, Jack nói:
- Ai muốn ăn nào!?
- Em!
- Em nữa!
- Em đây nữa!
Lũ trẻ phấn khích giơ tay lên.
- Được rồi! Nhưng mấy đứa phải giúp anh một chuyện. Ta sẽ cùng tổ chức một giáng sinh đặc biệt cho nữ hoàng.
- Nhưng chưa đến giáng sinh mà Jack Frost? - Một cô bé kéo áo Jack, hỏi.
- Khi Jack Frost đã ở đây thì ngày nào của mùa đông cũng là giáng sinh hết!- Jack dõng dạc nói. - Mấy đứa giúp anh nhé?
- Vâng! Jack Frost! - Lũ trẻ đồng thanh trả lời.
Về phần Anna, cô chạy đến chỗ Kristoff, người đang cùng Olaf chải lại lông cho Sven. Anna kéo tay anh:
- Đi với em, Kristoff!
- Chuyện gì vậy?
- Ta sẽ tổ chức một lễ giáng sinh bất ngờ cho chị Elsa!
- Nhưng...
- Đi theo em!
Không để Kristoff nói, Anna đã kéo anh đi. Olaf thấy vậy cũng vội chạy theo:
- Chờ tôi với!







Comments