Chap 2
- Ác Thần
- Aug 29, 2017
- 8 min read
...Cốc...cốc...cốc...
Elsa nói:
- Đi đi Ann...ơ...
Cô bé ngừng lại khi chợt nhận ra âm thanh đó phát ra từ cửa sổ chứ không phải cửa phòng. Eli cũng nghe thấy, nó chạy đến bên cửa sổ và gầm gừ:
- Grừ... grừ...
Thấy lạ, Elsa thận trọng bước đến bên cửa sổ và mở nó ra. Nhưng không có gì bên ngoài cả, tất cả những gì cô bé thấy là những tán cây phủ đầy tuyết và bên dưới lòng đường là những người dân Arendelle đang tấp nập chuẩn bị đón giáng sinh. Elsa thở dài và định khép cửa lại thì...
- Xin chào! - Jack nói lớn, cả thân người cậu treo lộn ngược từ trên một cành cây xuống ngay trước mặt Elsa.
Quá bất ngờ, Elsa giật mình ngã ngửa ra sau. Jack vội nhảy xuống đỡ cô bé dậy:
- Xin lỗi. Làm cậu giật mình à?
Elsa nhìn Jack, rồi như chợt nhớ ra gì đó, cô bé vội đẩy Jack ra và lùi vào trong phòng mình.
- Cậu... là ai vậy? - Cô bé hỏi, đặt bàn tay lạnh như băng lên trước ngực.
- Tôi á? - Jack bước đến gần Elsa hơn, dõng dạc tuyên bố - Xin tự giới thiệu, tôi là Jack Frost, vị thần mang đến niềm vui cho trẻ em trong những ngày mùa đông giá rét.
- Cậu nói dối! Jack Frost chỉ là truyện cổ tích. - Elsa nói.
- Cậu không tin à? Xem này, tôi có thể tạo ra tuyết. - Jack đưa tay ra và vẩy nhẹ, làm rơi ra những bông tuyết lấp lánh trước đôi mắt tròn xoe vì ngạc nhiên của Elsa.
Thật ra, cậu đã lén nhét vào tay áo một chút bột kim tuyến trộm được ở cửa tiệm bán đồ trang trí Giáng Sinh. Elsa vẫn chưa tin cậu, cô bé nắm chặt bàn tay mình lại và nép sát vào tường. Thế nhưng Eli lại khác, nó tỏ ra thích thú với trò của Jack. Nhìn thấy được điều này, Jack liền nói:
- Cậu xem này, tôi còn có thể giao tiếp với Pokemon hệ Ice nữa.
Jack quì xuống, đôi tay nhẹ nhàng nựng cằm Eli. Cô Glaceon nhắm mắt dường như đang thư giãn và ngoan ngoãn nằm xuống sát chân cậu. Elsa giờ mới cảm thấy bớt ngại ngùng, cô bé từ từ tiến lại chỗ Jack. Jack tiếp tục thể hiện thêm nữa.
- Tôi còn có thể bay nữa.
Vừa dứt lời, cậu liền nhảy lên không trung và quả thực, cậu đang bay lơ lửng. Nhưng khônh ai biết rằng, ở bên ngoài cửa sổ, Leo đang cố níu chặc sợi dây để kéo Jack bay lên. Bỗng Leo giẫm phải phần đường bị đóng băng và trượt chân. Jack lập tức ngã nhào xuống nền nhà, Leo cũng vì thế mà bị kéo vào trong phòng. Cảnh tượng đó khiến Elsa phải bật cười và một nụ cười cũng xuất hiện trên môi Jack. Cậu reo lên:
- Thấy chưa! Tôi làm cậu cười rồi đấy.
Và Elsa lại tiếp tục mỉm cười trước sự ngộ nghĩnh của cậu bạn.
Jack nhìn xung quanh căn phòng:
- Wow, chỗ này thật là buồn chán! Sao ta không ra ngoài chơi và xem có gì thú vị không?
Nụ cười trên môi Elsa biến mất. Cô bé nắm chặt bàn tay mình và quay lưng lại với cậu.
- Tôi không thể...
Jack không thể chấp nhận điều này. Elsa cũng chỉ là một cô bé giống như cậu, cô cần được vui chơi. Nghĩ vậy, Jack quay người Elsa lại đối diện với mình và ra vẻ mình là một người anh lớn đang trách mắng đứa em gái nhỏ:
- Sao lại không!? Thôi buồn rầu đi cô bé. Hãy ra ngoài và chơi đùa nào!
Nói rồi, cậu kéo cô bé chạy về phía cửa sổ. Nhưng Elsa vẫn ngần ngại và vội lùi lại. Jack ngồi bên cửa sổ và đưa tay về phía Elsa. Cô bé ngần ngại đưa tay ra, đặt lên bàn tay của cậu. Ngay khi tay Elsa chạm vào tay Jack, một hơi ấm truyền vào tay cô bé và Elsa không còn cảm thấy sức mạnh đang chi phối mình nữa. Còn Jack, cậu cảm thấy tay mình hơi bị cóng. Vì thế, cậu rụt tay mình lại và đã vô tình rút chiếc găng tay ra khỏi tay Elsa. Cô bé giật mình và bắn một tia băng giá vào cửa sổ. Jack ngỡ ngàng:
- Cậu tạo ra được băng tuyết à!?
- Cậu thấy rồi đấy. - Elsa nói, buồn bã rụt tay lại.
- Thật là...
- Đáng sợ phải không?
- ...TUYỆT VỜI ẤY CHỨ! THẬT LÀ MÀU NHIỆM!
Elsa chưa từng thấy ai khác thích thú với sức mạnh của mình ngoài Anna nên khi thấy Jack tỏ ra hứng thú, cô bé cũng bớt đi phần nào mặc cảm. Jack nhẹ nhàng đeo găng lại cho Elsa.
- Đây sẽ là giáng sinh tuyệt nhất! Đi thôi! - Cậu nói trong khi kéo tay Elsa chạy đi. Leo nhảy lên vai của Jack. Eli cắn lấy váy của Elsa để giữ cô bé lại nhưng lại bị kéo đi theo. Jack cõng Elsa trên lưng, nhảy qua các cành cây một cách thuần thục rồi chạy đến khu rừng phía nam kinh thành.
- Cậu đưa mình đi đâu vậy, Jack Frost? - Elsa hỏi.
- Đây là "Ngôi nhà chung của mùa đông". Mọi người, ra đây đi, chúng ta có bạn mới này! - Jack gọi.
Từ trong rừng, một con Abomasnow to lớn chậm rãi bước ra. Xung quanh nó còn có những con Snover và Cubcho đang chạy theo. Trên cây, những con Sneasel, Weavile và Snorunt nhảy xuống xung quanh Elsa và Jack. Thấy vậy, Elsa sợ hãi nép người sau lưng Jack, Eli thì lùi lại thủ thế và bắt đầu gầm gừ. Sự đề phòng của cô bé và Eli khiến cho đàn Pokemon mới tới cũng lùi lại giè chừng. Leo phải từ trên vai Jack nhảy xuống và giải thích cho các Pokemon. Jack cũng nói:
- Mọi người đều là bạn cả, không việc gì phải sợ hãi. Nói cho các bạn biết, bạn mới của tôi có thể tạo ra tuyết như các bạn đấy. Nào, cậu biểu diễn đi!
Jack tươi cười đẩy Elsa lên phía trước. Thoạt đầu, Elsa có hơi ngập ngừng nhưng rồi cô bé tháo găng tay ra và bắt đầu tạo nên những bông tuyết nhỏ lấp lánh. Điều này khiến đàn Pokemon hệ Ice tỏ ra thích thú. Abomasnow bỗng bắn một tia Ice beam lên không, nó nổ tung và tạo thành những bông tuyết nhỏ lấp lánh rơi xuống chỗ Elsa và Eli. Jack thúc tay Elsa và nói:
- Cậu ta thích cậu đấy!
- Thật sao? - Elsa ngạc nhiên hỏi.
Elsa vừa dứt lời, con Abomasnow liền cúi thấp xuống gần cô bé. Elsa hơi hoảng, nhưng rồi nó nhẹ nhàng đặt lên đầu cô một chiếc vương miệng nhỏ được kết từ lá và quả của cây thông. Đưa tay chạm vào chiếc vương miện trên đầu, Elsa mỉm cười rạng rỡ:
- Cảm ơn, Abomasnow.
- Và bây giờ... CHƠI CHỌI TUYẾT THÔI NÀO! - Jack bỗng nói lớn.
Rồi cậu ném bóng tuyết vào Eli và Leo. Leo cùng các Pokemon hệ Ice, tạo một quả cầu tuyết lăn thẳng vào Jack. Elsa và Eli cũng phấn khích tham gia. Cả khu rừng cùng rộn lên bởi tiếng cười và niềm vui. Mọi người cùng xây nhà tuyết, làm người tuyết, và tham gia vào những trận chọi bóng tuyết đầy gây cấn. Chưa bao giờ Elsa được vui chơi thoải mái như vậy. Mọi người cùng vui đùa cho đến khi mặt trời dần khuất sau dãy núi phía tây. Lúc đó, Jack mới đưa Elsa và Eli về cung điện. Trên đường về, cậu hỏi vô bé:
- Sao họ lại nhốt cậu trong phòng vậy? Họ sợ khả năng của cậu à?
- Có lẽ vậy. Cha mình từng nói nếu mình không kiểm soát được sức mạnh băng giá, mình sẽ gây tai họa cho vương quốc.
- Nghiêm trọng vậy cơ á?
Elsa gật đầu.
- Vì vậy mọi người trong vương quốc đã nhốt cậu lại? - Jack hỏi.
- Không, họ chưa biết điều này, chỉ có gia đình mình biết. Mình cũng là vì không muốn hại ai nên mới tự nhốt mình trong phòng. Cha cũng thường dặn mình:
"Đừng để ai hay, đừng để ai thấy. Hãy luôn xinh tươi, hồn nhiên như cô bé thơ. Thận trọng Elsa, đừng để ai biết..." - Elsa khẽ hát lên khi được Jack đưa tới gốc cậy gần phòng mình.
"...Nhưng giờ đây tôi biết..."- Jack từ trên cây lại treo lộn ngược xuống và véo má Elsa trong khi hát tiếp vào phần lời bỏ dở kia.
Sau đó, Jack nâng Elsa và Eli lên cây và hát:
"LET IT GO... LET IT GO... Hãy mỉm cười và vui lên. LET IT GO... LET IT GO... Quên đi hết quá khứ bao buồn đau... Hãy quên đi! Buồn phiền đã qua rồi, như cơn gió cuốn đi. Vì đã có Jack Frost ở đây rồi!"
Jack đã đưa Elsa lên lại cửa sổ từ lúc nào. Cậu đặt cô bé ngồi lên bệ cửa sổ và nói:
- Hãy luôn tươi cười lên, công chúa tuyết.
- Mình tên Elsa.
- À, E-sa..
- Elsa.
- Ờ, El...sa.
Elsa cười. Rồi cô bé hỏi:
- Cậu có thể quay lại chứ, Jack Frost?
- Tất nhiên rồi! Tạm biệt nhé, Elsa!
- Tạm biệt.
- Chúc ngủ... OÁI! - Jack hét lên khi không cẩn thận bị trượt chân ngã từ trên cành cây xuống.
- JACK FROST! -Elsa lo lắng gọi.
- Mình không sao! - Jack may mắn đã kịp bám lấy sợi thòng lọng hồi sáng dùng để trói Leo.
Leo và Jack lên đường về làng. Bỗng Jack hỏi:
- Hôm nay thật vui phải không?
Leo tỏ vẻ khó chịu. Nó giả dạng làm Jack đang bay nhảy, ba hoa với Elsa. Jack nói:
- Thôi nào, nói dối để làm người khác vui thì có gì xấu?
Leo lại giả làm một phụ nữ đang nghiêm mặt khoanh tay nhìn Jack. Jack gật gù:
- Biết biết! Mẹ bảo không nói dối, không trộm cắp, không quậy phá, Bla...bla... Thôi bỏ qua cho tao đi, lần này thôi!
Nghe Jack năn nỉ, Leo thở dài và lững thững quay lưng đi.
- Đứa nào về làng sau sẽ phải ăn súp cà rốt bông cải! - Jack vỗ lên đầu Leo và bắt đầu chạy.
Leo giật bắn người liền đuổi theo. Cả hai chạy nhanh về cánh rừng phía nam của kinh thành.
Kể từ ngày hôm đó, với danh nghĩa Jack Frost, Jack đã mang đến niềm vui cho Elsa, khiến cô bé không còn cảm thấy cô đơn, mặc cảm nữa, mỗi ngày trôi qua là một ngày hạnh phúc của Elsa từ khi Jack xuất hiện. Nhưng trong lòng Elsa vẫn có một nỗi lo sợ. Cô bé sợ một ngày cậu bé Jack Frost sẽ biến mất, đột ngột như cái cách mà cậu đã xuất hiện, sẽ không còn ai mang lại nụ cười cho cô bé nữa. Vì vậy mỗi đêm, cô bé lại nhìn lên các vì sao và cầu mong rằng ngày hôm sau Jack Frost sẽ lại đến. Thời gian cứ thế trôi, và cái ngày Elsa lo sợ cũng phải đến.
Các Pokemon xuất hiện trong chap 2








Comments