Chap 3
- Ác Thần
- Aug 29, 2017
- 9 min read
Năm Jack 13 tuổi, một tai họa đã ập xuống ngôi làng du mục của cậu. Một đạo quân với những chiến binh tinh nhuệ mang tên Hội Freeze cùng những Pokémon hiếu chiến đã bất ngờ tấn công làng của Jack. Trong những chiếc áo trùm màu trắng xanh, đạo quân Freeze tràn qua ngôi làng như một cơn bão tuyết dữ dội, tàn khốc. Những người bảo vệ làng đã cố gắng ngăn chặn cuộc tấn công của Freeze nhưng vô vọng. Bỗng từ trong làng, một phụ nữ khoác trên mình chiếc áo da Tauros bước ra. Bà giương cây gậy trên tay lên cao và hô lớn:
- Mamoswine, dùng Hail!
Bà vừa dứt lời, một con Mamoswine khổng lồ rú lên giữa núi tuyết, nó tạo ra một cơn bão tuyết bao trùm lên cả ngôi làng và đoàn quân Freeze. Những chiếc chuông trên cây gậy rung lên, kêu leng keng trong cơn bão. Nghe thấy những âm thanh lạ, Jack và Leo từ trong lều chạy ra:
- Mẹ ơi!
- Jack! - Người phụ nữ nói lớn - Mẹ sẽ đánh lạc hướng chúng, con cùng mọi người rời khỏi đây ngay!
- Nhưng mẹ...
- Không được cãi mẹ! Đi ngay! – Bà dứt khoát rồi huýt sáo. Giữa bão tuyết, một đôi cánh xanh dương óng ánh lướt qua những cơn gió đang gào thét. Thần Articuno đẹp lộng lãy đậu xuống trước mặt mẹ Jack. Bà khẩn cầu:
- Xin hãy giúp chúng tôi!
Articuno cúi người xuống, cõng mẹ Jack lên lưng và bay vút vào cơn bão tuyết. Jack nghe lời mẹ, hộ tống mọi người trong làng và những đứa trẻ chưa bị bắt đi nơi khác trong lúc đoàn quân Freeze đang còn bị cơn bão tuyết ngăn cản, không thể tiến thêm. Trong cơn bão tuyết, Articuno liên tiếp bắn những tia Blizzard và Ice beam vào đạo quân Freeze. Một chiến binh Freeze bực mình ra lệnh:
- Charmeleon, dùng Flamethrower bắn vào con Pokémon đó!
Charmeleon nghe lệnh liền nhảy lên vai hắn lấy đà và phóng lên trời. Nó dùng Flamethrower bắn vào Articuno nhưng không trúng. Articuno lập tức dùng Acient Power phản lại làm Charmeleon bị ngã xuống và vùi sâu trong tuyết.
- Phải rút quân thôi.- Một chiến binh Freeze khác nói.
Bỗng từ trong bão tuyết, một chiến binh Freeze to lớn, cường tráng mặc áo trùm màu đen bước ra. Các chiến binh Freeze lập tức cúi rạp người xuống và đồng thanh:
- Thủ lĩnh Kolus.
Kolus đưa tay lên trời và nắm chặt tay lại. Cơn bão tuyết bỗng chốc tan biến. Mẹ Jack cùng Articuno đã bị lộ. Bà mau chóng ra hiệu cho Articuno bay đi nhưng Kolus đột nhiên đưa tay về phía Articuno.Trong khoảnh khắc, Articuno bỗng loạng choạng rồi hất mẹ Jack xuống. Nó bay đến bên Kolus, đôi mắt nó giờ đây sắc lạnh như băng tuyết. Kolus từ từ tiến về phía mẹ Jack. Bằng chút sức lực còn lại, bà đứng dậy, dùng cây gậy của mình cố gắng chống trả lại. Bà vung nó thật mạnh về phía tên Freeze to lớn:
- Ta sẽ không để ngươi hại dân làng của ta đâu!
Kolus bỗng nắm lấy cây gậy của mẹ Jack và chỉ trong khoảnh khắc, hắn đóng băng cây gậy và bẻ nó làm đôi. Kolus tóm lấy cổ mẹ Jack, bà nhấc bà lên và gằn giọng:
- Ngươi không biết đang đối mặt với ai đâu.
- THẢ MẸ TA RA! LEO, AURA SPHERE!- Jack đột nhiên từ đâu chạy đến và hét lớn.
Cậu đã dẫn mọi người đi khỏi, cách xa ngôi làng nhưng không thấy mẹ mình đuổi theo nên cậu đã quay lại. Leo bắn Aura sphere về phía Kolus nhưng ngay khi hắn vừa đưa tay lên, một bức tường tuyết được dựng nên cản đòn Aura Sphere của Leo. Mẹ Jack nhân lúc này không để ý liền rút con dao găm sau lưng ra và lướt ngang mặt Kolus khiến gã Freeze to lớn kêu lên và phải buông bà ra. Mẹ Jack hét lên:
- CHẠY ĐI JACK! Kolus bất ngờ bắn một tia băng giá vào mẹ Jack và bà gục xuống giữa nền tuyết trắng. Jack thấy vậy vội chạy đến bên mẹ mình, vừa chạy cậu vừa gọi:
- MẸ ƠI!!!
Kolus quay đầu nhìn sang Articuno, nó bất thình lình bay thẳng về phía Jack và cắp cậu bay đi. Leo gầm gừ, nó nhảy lên cắn vào chân của Articuno nhưng nó không hề hấn gì cả, cứ bay tiếp. Jack cố dãy dụa và kêu lên:
- Bỏ ta ra! MẸ ƠI!!!...
- Jack!... - Mẹ Jack yếu ớt thốt lên, cố với theo cậu.
Nhưng rồi bà lại gục xuống vì quá kiệt sức, chỉ còn có thể đau đớn nhìn theo vị thần Articuno bà từng tôn thờ và đứa con trai bé nhỏ dần biến mất sau những đám mây. Kolus ra hiệu cho đội quân Freeze:
- Rút quân thôi.
- Còn bà ta thì sao thưa thủ lĩnh? Bà ta điều khiển được lũ pokemon đó.- Một chiến binh Freeze khác hỏi.
- Nhưng không phải là người ta cần tìm. - Kolus lạnh lùng đáp.
Tình mẫu tử đã khiến mẹ Jack quên đau đớn. Bà ôm vết thương bị đóng băng và cố ngồi dậy:
- Lũ ác độc...TRẢ CON TRAI TA ĐÂY! MAMOSWINE! BLIZZARD!
Một tia sáng xanh phóng ra từ miệng Mamoswinevà chiêu Blizzard lao đến đội quân Freeze. Nhưng Kolus lại chỉ cần vung tay sang ngang và tia sáng liền dội ngược lại vào mẹ Jack khiến bà ngã xuống, bất tỉnh và bị vùi trong tuyết. Kolus "Hừ" một tiếng vô cảm rồi tạo ra một cơn lốc tuyết xung quanh đội quân Freeze. Khi cơn lốc vừa tan, đạo quân cũng đã biến mất, không để lại một dấu vết nào.
Lúc này, ở Arendelle, Elsa vẫn ngồi bên cửa sổ chờ Jack. Cô bé cứ nhìn về phía cánh rừng phía nam, nơi mà cả hai từng chơi đùa. Eli, con Glaceon yêu quý của Elsa, cũng đang chồm lên cửa sổ. Elsa nói giọng buồn buồn:
- Cậu ấy sẽ tới mà, phải không Eli?
Eli nhìn Elsa, nó cũng không biết phải trả lời ra sao, chỉ biết lặng lẽ nhìn cô bé. Một ngày, hai ngày... rồi một tuần trôi qua, Jack vẫn không đến. Elsa lại tựa mình vào cửa phòng. Dường như cô bé đã nhận ra điều mình lo sợ đã thành hiện thực. Eli đến cạnh Elsa và khẽ liếm tay cô bé và Elsa ôm chầm lấy nó:
- Cậu ấy đã hứa rồi mà!
Từng giọt nước mắt lăn dài trên má Elsa, ướt cả bộ lông của Eli. Căn phòng trở nên giá lạnh hơn bao giờ hết.
10 năm sau...
Sau khi phá tan âm mưu chiếm đoạt vương quốc của hoàng tử Hans và học được cách kiểm soát sức mạnh của mình, giờ đây, Elsa đã trở thành một nữ hoàng xinh đẹp, cao quý của Arendelle và được người dân rất mực yêu mến, kính trọng. Năm nay là năm đầu tiên Elsa và Anna đón giáng sinh lớn cùng cả vương quốc và Anna đang rất háo hức:
- Chị Elsa, chị Elsa! Em và Kristoff sẽ đi đốn cây thông để trang trí. Sẽ vui lắm đây!
- Từ từ nào Anna. Em đã lớn rồi, đừng có cư xử thái quá như vậy. - Elsa cười dịu dàng.
Nắm nhẹ lấy bím tóc màu hung của Anna và ngắm nhìn khuôn mặt xinh xắn lấm tấm tàng nhan của cô, Elsa không ngờ cô em gái bé nhỏ của mình giờ đây đã trưởng thành như vậy. Anna mở to đôi mắt xanh như ngọc bích của cô nhìn chị. Cô hỏi:
- Chị đi với bọn em chứ?
- Chị còn có việc Anna. Vả lại chị nghĩ Kristoff muốn đi riêng với em hơn.
- Đi mà Elsa, em năn nỉ đấy.- Anna nũng nịu. Bên ngoài, Kristoff đang buộc chiếc xe kéo vào cổ một con Sawbuck. Vuốt cặp gạc đang rụng lá của con Pokémon, anh nói:
- Lại đến mùa đông nữa rồi phải không Sven? Thời gian trôi nhanh thật!
Sawbuck gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Nó bỗng nhìn vào cung điện và huých Kristoff để anh quay người lại. Nhìn Anna đang làm nũng với Elsa, Kristoff cũng phải bật cười:
- Xem hai chị em họ kìa, chắc tới sáng mai chúng ta mới lên đường được!
Elsa véo má Anna:
- Thôi đi cô nhóc, hai đứa cần có một không gian riêng với nhau! Chị nghĩ em nên đi đi, Kristoff và Sven đang đợi kìa.
- Vậy thì... chị ở lại vui vẻ. Em sẽ về sớm để giúp chị luyện tập biểu diễn trong đêm giáng sinh.
Anna ôm Elsa tạm biệt rồi cô phóng như bay ra cỗ xe kéo. Bỗng Anna quay lại:
- Arne! Ta đi thôi.
Từ trong cung điện, con Sylveon của Anna chạy ra, ngậm theo một củ cà rốt. Đằng sau, một anh chàng người tuyết ngộ nghĩnh đang đuổi theo nó:
- Trả đây, trả đây nào. Ôi con Pokemon nghịch ngợm.
Arne nhảy lên cổ xe kéo và Sven liền phóng nhanh ra khỏi cung điện. Kristoff nói vọng lại:
- Xin lỗi nhé Olaf! Chị Elsa sẽ đền cho cậu cái mũi khác. Elsa cười và cùng Olaf nhìn theo cỗ xe vừa đi khỏi, Anna đang tựa đầu vào bờ vai ấm áp của Kristoff. Olaf nói:
- Họ thật đẹp đôi phải không Elsa?
- Ừ. Cuối cùng con bé cũng tìm được nửa kia của mình
- Còn cô thì sao? Đã ai lọt vào mắt xanh của nữ hoàng chưa? - Olaf tò mò.
- Tôi... Tôi vẫn đang đợi...
Elsa xòe tay ra, những bông tuyết nhỏ bay lên tạo thành hình một cậu bé với chú Riolu nhỏ trên vai:
- Cậu ấy đã hứa sẽ quay lại mà...
Eli dụi đầu vào tay Elsa như để an ủi nữ hoàng. Olaf bỗng nắm lấy tay cô:
- Elsa này. Dù tôi không biết người đó là ai, nhưng tôi tin rằng người cô mong chờ chắc chắn sẽ trở lại. Cô cứ yên tâm đi!
- Mọi thứ chuẩn bị thế nào rồi? - Elsa nhanh chóng chuyển chủ đề của cuộc nói chuyện sang hướng khác.
- Nữ hoàng yên tâm, lễ hội đang được chuẩn bị một cách chu đáo nhất. Ta cùng đi xem nào!
Olaf nói rồi kéo Elsa đi, Eli cũng chạy theo sau. Cung điện Arendelle đang được trang hoàng lại để mừng giáng sinh. Hai màu đỏ và trắng trở thành hai màu chính trong cung điện. Những cây nến đỏ được sơn thêm viền trắng xung quanh. Các khung cửa sổ được trang trí lại bằng các dây kim tuyến sặc sỡ lấp lánh. Trên các cánh cửa phòng trong cung điện đều được treo một chiếc vòng nguyệt quế với hai chiếc chuông nhỏ màu vàng. Mọi thứ dường như đã rất hoàn hảo. Bỗng Elsa nói:
- Hình như còn thiếu gì đó.
- Thiếu gì vậy? - Olaf hỏi.
Elsa chỉ tay lên tường. Một tia sáng màu xanh phát ra từ tay cô, bắn lên tường và tạo thành hình bông hoa tuyết tuyệt đẹp. Olaf vỗ tay:
- Ồ đúng rồi!
Eli cũng bắt chước theo nữ hoàng, nó dùng Blizzard bắn lên trần nhà và tường đẻ tạo thêm nhiều hình bông tuyết nữa. Elsa nói:
- Phải rồi Eli! Trang trí thêm nào!
Eli và Elsa thay phiên nhau trang hoàng lại lâu đài. Những tia băng giá liên tục bắn ra khắp mọi nơi. Trên cửa sổ, trên sàn nhà, trần nhà, trên tường ... ở đâu cũng có hình bông tuyết. Eli vẽ một hình người tuyết như Olaf trên tường, điều này khiến anh chàng rất vui.
- Ôi dễ thương quá! Cảm ơn nhé cô bé! - Olaf ôm và gãi đầu Eli. Bỗng một quả bóng tuyết bay thẳng vào Eli và Olaf. Elsa cười lớn:
- Ghi điểm này!
Olaf liền hào hứng nhảy lên lưng Eli và nói:
- CHỌI TUYẾT NÀO!
Eli và Olaf liên tục bắn bóng tuyết vào Elsa. Nữ hoàng cũng không kém. Cô dùng sức mạnh chặn hết bóng tuyết lại và quăng ngược lại Olaf. Những quả bóng tuyết đính đầy người Olaf và mặt Eli. Elsa dùng sức mạnh tạo ra một quả bóng tuyết nhỏ nữa:
- Đỡ này Olaf!
Elsa ném về phía Olaf nhưng Eli đã kịp dùng Hail thổi bay quả bóng đi chỗ khác. Quả bóng tuyết va thẳng vào mặt của viên quản gia trong cung điện. Elsa thấy vậy vội chạy đến:
- Ôi tôi xin lỗi! Ông không sao chứ?
Phủi tuyết trên áo, chỉnh lại mắt kính của mình và nhìn xung quanh, viên quản gia lắc đầu và nghiêm nghị nói:
- Thưa nữ hoàng, người không thể nghịch tuyết trong cung điện được.
- Tôi xin lỗi. Tôi sẽ sửa sang lại ngay!
- Đó không phải là việc của nữ hoàng. Đó là việc của người hầu. Nhiệm vụ của người là chuẩn bị cho bài diễn văn trong đêm giáng sinh. Người đã xong chưa?
- Hình như... chưa. - Elsa nói cùng nụ cười trừ.
Viên quản gia lại lắc lắc đầu. Ông đẩy Elsa đi và nói:
- Vậy xin người hãy mau lên phòng học và chuẩn bị thật tốt cho bài diễn văn hoàng gia. Eli vội đi theo nhưng viên quản gia quay lại nói tiếp:
- Pokemon không được vào phòng học.
- Không sao đâu Eli. - Elsa nhỏ giọng và Eli buồn bã quay đi.

Trong phòng học, viên quản gia cứ say mê giảng về các cách thức trình bày, lễ nghi của hoàng gia khi đọc diễn văn trước dân chúng. Còn Elsa, cô dường như không thèm để ý gì đến viên quản gia cả. Cô cứ chống tay lên bàn và lâu lại gật đầu khi viên quản gia hỏi hiểu chưa. Elsa nhìn ra ngoài cửa sổ, ngóng chờ một phép màu nào đó hoặc ai đó sẽ giúp cô thoát ra khỏi sự nhàm chán này.
Những Pokemon xuất hiện trong chap 3:







Comments