Chap 18
- Ác Thần
- Aug 30, 2017
- 9 min read
Nữ hoàng không trở vào lâu đài nguy nga của mình. Cô đi dạo trên quãng trường Arendelle, dưới cơn mưa tuyết lạnh giá và suy nghĩ về những điều mà vị quản gia đã nói. Elsa cảm thấy lòng mình nặng trĩu một cách lạ thường. Trọng trách của một nữ hoàng thật là một gánh nặng đối với cô. Trách nhiệm, luật lệ, quy tắt và vị trí của cô đang trói buộc chính cô. Cô như đang bị nhốt trong một căn phòng rộng lớn bị bao phủ bởi băng tuyết giá lạnh. Nó rất rộng nhưng vẫn không đủ để nữ hoàng cảm thấy tự do. Cô muốn tự tay mình đẩy tung cánh cửa phòng và thoát ra khỏi nơi đó. Nhưng cô không thể. Nếu Elsa thoát ra khỏi căn phòng đó cũng đồng nghĩa với việc cô đã chối bỏ trách nhiệm của mình, trách nhiệm của một nữ hoàng. Hoàng gia Arendelle sẽ sụp đổ vì cô, nữ hoàng sẽ mang tội với hoàng tộc, với thần dân, với quốc vương và hoàng hậu. Lương tâm của Elsa không cho phép cô làm điều đó. Nhưng khi nhìn vào con búp bê "Elsa nhỏ", cô lại thấy một thế giới mà mình luôn ao ước, nơi tràn ngập tự do và hạnh phúc, nơi mà mỗi ngày trôi qua đều để lại một nụ cười trên gương mặt đáng yêu của cô. Cô không phải âu lo, e sợ về quyền năng xấu xa hay sự ảnh hưởng của danh phận nữ hoàng. Thế giới đó nằm bên ngoài căn phòng của cô, bên kia cánh cửa sổ bị bao phủ bởi sương giá. Cánh cửa sổ từ từ mở ra, một ánh sáng chói lòa chiếu thẳng vào căn phòng băng giá lạnh lẽo. Trên bệ cửa sổ, một cậu bé với dáng người nhỏ nhắn đang ngồi nhìn cô. Ánh sáng chói lòa khiến cô không thể nhìn rõ được đó là ai.
- Đi nào Elsa! - Cậu bé mỉm cười đưa tay về phía cô.
Nữ hoàng từ từ tiến lại gần cửa sổ và đưa tay về phía cậu bé đó. Nhưng rồi hình bóng ấy tan biến ngay trước mắt Elsa. Nữ hoàng giật mình quay trở về với thực tại. Xung quanh cô chỉ còn tuyết trắng và sự băn khoăn trăn trở của bản thân. Ngồi bên đài phun nước của Arendelle, Elsa ngắm nhìn con búp bê và nói:
- "Elsa nhỏ" ơi! Làm sao chị có thể luôn tươi cười được như em?
Con búp bê vẫn chỉ mỉm cười.
- Sao mình lại phải đắn đo chứ? Ngốc thật! Anh ta chỉ là bạn của mình thôi mà. Chỉ là... bạn...thôi...
Có gì đó miễn cưỡng trong câu nói của nữ hoàng, chính cô cũng cảm thấy vậy. Cô không biết mình bị sao nữa. Mỗi khi nghĩ đến anh chàng du mục kia, tim cô bỗng chốc lại đập loạn nhịp một cách mơ hồ. Và khi nghĩ tới những gì mà vị quản gia nói về Jack, nữ hoàng lại cảm thấy lòng cô quặn thắt lại, lồng ngực cô như bị hàng trăm kí đè nặng lên khiến cô không thở được. Dường như bên trong nữ hoàng đang nảy nở một thứ cảm xúc đặc biệt nào đó. Elsa không biết nó là gì nhưng trên khuôn mặt cô đã xuất hiện một nụ cười vu vơ từ lúc nào. Bỗng có tiếng gọi từ phía sau lưng cô.
- Chị Elsa!
- Anna? - Elsa quay lại.
Đó là Anna. Anna cùng hai cô bé Eevee đang chạy về hướng Elsa. Ôm lấy Elsa, Anna nói:
- Chị về khi nào vậy?
- Chị cũng vừa về đến thôi. Nhưng sao mấy đứa lại ở ngoài này? Kristoff và Olaf đâu?
- À! - Anna xoa chiếc mũ len và nói. - Kristoff và Olaf còn phải đưa bọn trẻ về tận nhà chúng để cha mẹ chúng an tâm. Em, Eli và Arne tranh thủ đi mua quà giáng sinh cho mọi người. Chị xem đi, đây là quà của Olaf.
Anna lấy trong túi ra một chiếc mũ len màu đỏ có thêu hình bông tuyết ở giữa. Cô tiếp tục lấy ra một quả cầu pha lê nhỏ. Anna nói:
- Nhìn này! Đây là quà cho chị.
Bên trong quả cầu pha lê là một bức tượng đáng yêu. Một cô bé tóc bạch kim đang hôn lên má một cậu bé tóc trắng. Cả hai cùng choàng chung một chiếc khăn dưới cơn mưa tuyết. Anna nói:
- Chị thích chứ!?
- Dễ thương thật! - Elsa mỉm cười. - Cảm ơn em Anna!
- Em biết là chị sẽ thích mà!
- Em không mua quà cho Kristoff à? - Elsa hỏi.
- Tất nhiên là có rồi! - Anna trả lời. - Nhưng em muốn anh ấy bất ngờ. Em sẽ giữ bí mật đến phút cuối. Kể cả chị và Olaf cũng không được biết đâu.
- Kể cả chị ư? - Elsa cười.
- Chị có thể sẽ làm lộ bí mật! - Anna cau mày nhìn Elsa như tỏ vẻ không tin tưởng.
- Con bé này! - Elsa véo má Anna - Thôi tùy em đấy! Chị không muốn xen vào giữa hai đứa.
- Thế còn chị và anh Jack thì sao? - Anna bất ngờ hỏi.
- Jack ư?
- Phải! Em cố tình bỏ chị lại với Jack để hai người có khoảng thời gian riêng tư đấy. - Anna cười tinh nghịch. - Hai người đã sao rồi? Anh ấy có tỏ tình với chị không? Anh ấy tặng món quà cuối cùng cho chị chưa? ...
Anna sốt sắng hỏi Elsa, Arne và Eli cũng tò mò muốn biết câu chuyện giữa Elsa và Jack. Nhưng đáp lại sự háo hức của cả ba, nữ hoàng chỉ im lặng. Elsa nhìn quả cầu với một ánh mắt buồn sâu thẳm. Cô ngồi lặng yên bên đài phun nước. Anna nhẹ nhàng ngồi xuống bên Elsa và hỏi:
- Elsa, chị ổn chứ?
Elsa thở dài:
- Chị... Chị và Jack không phải như em nghĩ đâu Anna.
- Không! Em đã thấy...
- Chị là nữ hoàng. Nữ hoàng không thể yêu dân thường thấp kém được. Đó là luật lệ của hoàng gia. - Elsa lạnh lùng ngắt lời em gái.
- Nhưng anh ấy chính là người mà chị đã chờ đợi. Anh ấy khiến chị vui và hạnh phúc. Từ trước đến giờ, em chưa từng thấy chị cười tươi như hôm nay bên em, bên bọn trẻ, bên Jack. Chị Elsa, anh Jack chính là nửa còn lại của trái tim của chị!
- Không, Anna. Chị và Jack chỉ là bạn thân. Anh ấy không phải...tình yêu đích thực của chị!
Elsa dứt khoát nói rồi đứng lên và bỏ đi. Eli thấy vậy vội chạy theo nữ hoàng.
- Chị Elsa! - Anna gọi lớn và cũng định đuổi theo Elsa.
Bỗng cô nhìn thấy một con búp bê bằng gỗ nằm trên bệ đài phun nước. Cô ngạc nhiên cầm nó lên. Con búp bê nhỏ có khuôn mặt tuy được khắc một cách vụng về nhưng rất giống Elsa khi còn nhỏ. Một cô búp bê xinh xắn với nụ cười hồn nhiên trên môi. Đó là "Elsa nhỏ". Khi rời đi, nữ hoàng đã bỏ quên nó lại. Arne ngửi ngửi con búp bê.
- Là của anh Jack à? - Anna hỏi.
Arne gật gật đầu. Như chỉ chờ có thế, Anna lập tức cầm con búp bê lên và cùng Arne đuổi theo Elsa và Eli.
- Đợi đã, chị Elsa! - Anna gọi lớn.
Nghe thấy giọng nói của em gái, Elsa dừng bước vài giây, nhưng rồi lại bước đi nhanh hơn. Anna liền chạy đến kéo tay Elsa khiến cô phải quay lại.
- Nó là của chị phải không? Món quà mà anh Jack đã hứa tặng chị ấy? Anna đưa con búp bê cho Elsa. Nữ hoàng đưa tay định chạm vào nó, nhưng rồi cô lắc đầu và thu tay lại.
- ... Chị không... cần nó.. không cần món quà đó. - Elsa ngập ngừng trả lời.
- Sao cơ? - Anna ngỡ ngàng. -Chị đang nói dối!
- Không, Anna!
Elsa lạnh lùng quay lưng đi nhưng Anna kéo tay cô lại lần nữa:
- Chị bị sao thế!? Chị không thấy anh ấy làm mọi thứ vì chị à?
- Anh ấy làm vì đã hứa! - Elsa rũ tay Anna ra và bỏ đi.
- Anh ấy yêu chị thật lòng mà!
- Nhưng chị thì không. Chị không yêu Jack. Nếu em thích anh ta thì cứ bỏ Kristoff đi! Chị không cản đâu!
Câu nói của nữ hoàng khiến Anna, Eli và Arne sửng sốt.
- Chị... Chị nghĩ em là người như vậy sao?! - Anna hỏi bằng giọng run run.
- Chị xin lỗi, Anna, chị không cố ý nói vậy. Nhưng chị không yêu anh ta. Để chị yên đi?
- Chị đừng như vậy được không? Tại sao chị lại đối xử với anh ấy như vậy? Jack làm tất cả vì chị. Sao chị không mở lòng ra đón nhận điều đó!?
- Vì chị không yêu và cũng không được phép yêu anh ta, Anna! Em đừng nói nữa! - Elsa dùng tay bịt chặt hai tai lại.
- SAO CHỊ VÔ TÂM VẬY!?! TRÁI TIM CỦA CHỊ BỊ ĐÓNG BĂNG RỒI Ư?
- Làm ơn Anna. Để chị yên!
- NÓI EM NGHE ĐI!
- ĐỂ CHỊ YÊN!!!
Elsa quay lại và vô tình hất tay tạo thành một mảng nhủ băng sắt nhọn trên mặt tuyết. Anna hoảng hốt lùi lại và đột nhiên kêu lên:
- Á!
Một mũi băng vươn lên vô tình đâm vào vai Anna khiến công chúa trượt chân ngã ra tuyết.
- ANNA!!!
Elsa hoảng hốt chạy lại chỗ Anna
- Em có sao không!? Có bị thương không!?
- Em không sao...- Anna nói và xoa vai.
Rất may mũi băng chỉ sượt qua áo khoát chứ chưa chạm vào vai của Anna. Bỗng Anna nói:
- Chị Elsa, tay chị...
Elsa nhìn xuống theo hướng Anna chỉ và giật mình. Đôi tay cô trắng xóa và lạnh buốt như một khối băng. Eli lo lắng nhìn Elsa còn Arne vội dùng dải ruy băng kéo Anna lui ra xa khỏi nữ hoàng. Elsa hoảng sợ nhìn tay mình rồi lại nhìn thấy mảng băng gai góc đáng sợ mà cô vừa tạo ra.
- Vì sao...? Vì sao lại là tôi...? Vì sao tôi lại có quyền năng xấu xa này...? VÌ SAO!? VÌ SAO NGƯƠI KHÔNG BUÔNG THA CHO TA!!!?
Nữ hoàng bất lực khuỵu xuống. Những giọt nước mắt giá lạnh lại rơi. Elsa khóc trong tuyệt vọng. Quyền năng băng giá đang chiếm lấy cơ thể và tâm trí cô. Nữ hoàng biết giờ đây mọi cảm xúc tiêu cực của cô đều là mối nguy hiểm cho mọi người nhưng cô chẳng thể làm gì để ngăn nó lại
- Elsa... - Anna ngồi xuống bên Elsa.
- Tránh xa chị ra, Anna! Chị không muốn làm em tổn thương! - Elsa quát lớn và hoảng loạn đẩy Anna ra xa khỏi mình.
- Em cũng không muốn chị tự làm mình tổn thương! - Anna ôm chầm lấy Elsa. - Chị là chị của em, em sẽ không bỏ rơi chị đâu!
- Anna... - Elsa cảm động ôm chầm lấy em gái.
Eli và Arne cũng lại gần hai chị em. Arne dùng dải ruy băng ôm lấy Anna, Elsa và Eli. Họ như bốn chị em thân thiết, luôn yêu thương nhau, che chở, sẻ chia cùng nhau. Cảm giác đó khiến trái tim nữ hoàng ấm áp trở lại, thế nhưng quyền năng của cô vẫn không thuyên giảm . Elsa ôm lấy Anna mà khóc. Chiếc áo len của Anna bị băng tuyết phủ kín dần. Nữ hoàng run rẩy cất tiếng:
- Chị phải làm sao đây Anna!? Chị sợ lắm!
Nâng mặt Elsa lên và lau nước mắt cho cô, Anna nhẹ nhàng nói:
- Chị không phải làm gì cả. Chị chỉ cần biết mình cần gì thôi.
Nói rồi, Anna đặt vào tay Elsa một con búp bê gỗ. Anna nói:
- Hãy hỏi trái tim chị, Elsa. Chị cần gì?
- Chị cần gì ư? - Elsa nhìn Anna.
Nữ hoàng nhẹ nhàng chạm tay vào con búp bê. Thật kì lạ. Cô cảm thấy bình yên và ấm áp. Nụ cười xinh xắn của "Elsa nhỏ" khiến cô quên đi mọi âu lo. Hơi ấm từ đôi tay nhỏ của Anna khiến đôi tay cô không còn thấy giá lạnh nữa. Những nhũ băng nhanh chóng tan biến thành những bông tuyết li ti. Thấy vậy, Eli và Arne mừng rỡ nhảy cẫng lên. Anna nhẹ nhàng nói:
- Nó là của chị đấy, Elsa.
- "Elsa nhỏ". Jack gọi nó là "Elsa nhỏ"...
Thấy Elsa nhìn con búp bê âu yếm, Anna cũng cảm thấy hạnh phúc. Cô biết tình cảm chị em của cô và Elsa rất mãnh liệt và màu nhiệm. Tuy nhiên, nó vẫn chưa đủ để đẩy lùi quyền năng độc ác trong Elsa. Nó cần một chút động lực nữa, đủ mạnh để giúp xóa đi hoàn toàn sự xấu xa bên trong nữ hoàng, đó là thứ tình cảm đặc biệt mà "Elsa nhỏ" đang giữ. Dường như Jack không chỉ làm con búp bê đó bằng dao găm và gỗ. Anh làm bằng cả tấm lòng, bằng cả lời hứa và cả tình cảm mà anh dành cho cô công chúa tuyết ngày nào. Và giờ đây, chính nó đang sưởi ấm tâm hồn lạnh giá của Elsa. Nhưng sự ấm áp đó nhanh chóng bị phá vỡ...







Comments